Bạn văn 29+Thư gửi Osin

 HuyDuc-05-p

Mình từ Sài Gòn về, vào mạng thấy bác Hữu Thọ nói, hơi buồn. Đến bấy giờ bác vẫn còn lo dân phân tâm về những phản biện. Nếu những phản biện chính đáng ích nước lợi dân thì có lý gì sợ dân phân tâm, còn những phản biện kiểu không ăn thì đạp cho đổ thì chính dân sẽ bóp miệng lũ này, khỏi lo đi.

Tất nhiên làm việc gì cũng bị dân lý hội đến, bàn vô bàn ra thì cũng nhức đầu mệt người thật. Nhưng như cụ Khổng nói Thiện hạ hữu đạo, tắc thứ  nhân bất nghị.- Thiên hạ có đạo chính đáng thì dân bất tất phải nghị luận lung tung. Viết đến đây chợt nhớ đến Huy Đức, lập tức bỏ ngay entry nói lại với bác Hữu Thọ, viết Bạn văn 29 cái chơi, dù bây giờ Huy Đức hiển nhiên là nhà báo.

Chẳng nhớ quen Huy Đức từ lúc nào, hình như hơn hai chục năm rồi, thời nó viết truyện ngắn  Dòng sông cụt thì phải. Truyện đó nó ký tên Trương Huy San, in ở Văn Nghệ Quân đội, ai đọc cũng thích. Nó viết về cái thời duy ý chí làm thủy nông ở Nghệ Tĩnh, nghe lời Trương Kiện đào bới lung tung, giọng văn tưng tửng không hề xốc xỉa nhưng mà đau, đau lắm.

Đám văn trẻ tụi mình sướng lắm, văn chương giả cầy vô thiên lủng,  chỉ cần xòe tay khua nhẹ cái được cả nắm, kiếm được ông văn miệng có gang có thép thời nào cũng khó, thời này càng khó hơn.

Khi đó nó vừa rời quân ngũ, mình cũng thế. Nghe tin nó ra Hà Nội, thằng Nguyên ( Phạm Xuân Nguyên) dắt mình đi gặp nó. Mới gặp hơi thất vọng, nó bắt tay mình, nói chào anh, cái bắt tay nhẹ không, lời chào cũng nhẹ không, chỉ có cái miệng cười tươi. Mà cũng chẳng biết nó có cười hay không nữa, có khi nó chỉ xòe bộ răng vẩu ra thôi, hi hi

Khác với mấy ông văn trẻ, hễ gặp nhau là ôm vai hót cổ, kéo nhau vào quán liền, Huy Đức ít khi vồ vập ai. Bạn bè lâu ngày gặp nhau cũng chỉ cái bắt tay nhẹ y chang Võ thủ tướng bắt tay, nói mới vô à, rồi lặng lẽ kéo ghế ngồi, lâu lâu nói đôi ba câu không mặn cũng chả nhạt, chỉ đôi mắt lộ sáng với cái nhìn ấm áp chí thiết khiến người ta yên tâm nó vẫn quí mình.

Huy Đức ngoài bộ giàn rất nam tính, chẳng có nét gì khả dĩ là đẹp trai, mắt mũi cũng chả đẹp nhưng ánh mắt nhìn ai như hút hồn người ta, ấm áp và tin cậy, tin yêu và say đắm, gái chết như rạ cũng vì ánh mắt này đây, hi hi.

Nó giống thằng Nguyên, từ ngày vợ bỏ đắt sô kinh khủng, ngồi đâu cũng thấy nó lúi húi reply tin nhắn đám chân dài, nhưng cũng chỉ thấy các em vè vè lượn quanh, không thấy em nào dám cắn câu, hoặc cắn hờ phát rồi bỏ chạy cả.

Mình có giới thiệu Huy Đức cho một cô, cô này nghe mình tán dương Huy Đức thì háo hức lắm, bố trí năm lần bảy lượt mới gặp được, gặp xong cô này nhắn tin, nói ui ui chú ơi, xấu xấu. Ít lâu sau mình nhắn tin, nói Huy Đức thế nào, hay không. Cô ta reply tức thì, nói hay hay, chú ơi hay cực ke ke ke.

Chẳng hiểu thế nào mối tình sét đánh hay thế cuối cùng cũng hỏng, tiếc thế, âu cũng là số trời. Cũng như nó đang làm văn hay ho thế trời lại bắt nhảy sang làm báo, chuyên chuyện pháp đình, bài nào bài nấy hay điếc tai, người khen kẻ chê cũng điếc tai luôn.

Trông cái dáng lờ vờ, ngồi đâu cũng nhường phần sắc sảo cho người khác, ít ai mới gặp đã ấn tượng, chỉ khi nói chuyện cà chớn, trêu chọc nhau mới ló chút thông minh, còn thì như gà rù, nói chuyện như người đời sơ nói, ấy thế mà bất kì bài báo nào cũng đạt đến cái tầm khái quát cao, sức nghĩ sâu rộng, nếu không đủ độ để thán phục thì cũng không thể coi thường.

Hôm ngồi uống bia với thằng Tín ( Nguyễn Trọng Tín), Tín cũng làm Sài Gòn tiếp thị với Huy Đức, nhân nói chuyện Huy Đức thôi việc, nó uống cạn cả cốc to bia đen, khà một tiếng rõ to, vuốt mặt  hai ba cái, nói tui nghĩ chán ra rồi, nước Nam mình có mấy thằng làm báo được như Huy Đức, hổng có, hổng có ai… đú má.

Có thể vì bức xúc mà thằng Tín nói quá đi, mình nghĩ thế. Mình chạm cốc với thằng Tín, nói có trí lự để viết những bài báo như Huy Đức cũng không ít người, cũng không ít người có thể viết hay hơn, nhưng có cái tâm sáng trưng như thằng Huy Đức để nói thẳng, nói to những điều tâm huyết như nó thì quả là hiếm. Người ta hay tán cái dũng của nó nhưng tôi nghĩ không phải, nó có chống đối ai đâu mà nói đến cái dũng.

Nghe nói đến cái dũng, thằng Tín cười sặc, phun cả bia ra bàn, nói đúng đúng, ông nói làm tôi nhớ đến câu thơ của Yevtushenko – Sống cái đời gì kì cục quá thôi/ dám lương thiện với mình cũng đủ thành dũng cảm.

Mấy hôm ở Sài Gòn, ngồi đâu cũng nghe chuyên Huy Đức thôi việc, nhiều người bức xúc đôi khi nói quá lên. Mình nghĩ chuyện đó cũng bình thường, đối với người coi báo không chỉ là nghề kiếm cơm mà là cái nghiệp như Huy Đức, một khi buộc phải chọn Sài Gòn tiếp thị hay blog Osin thì hiển nhiên nó phải chọn blog Osin.

Huy Đức sống với bạn chân tình, chí thiết, chẳng có khi nào nó để bạn thất thiệt vì mình, nên khi buộc phải chọn Tâm Chánh và Sài Gòn tiếp thị, tất nhiên nó phải chọn Tâm Chánh. Đêm trước khi ra Hà Nội, mình có ngồi với Tâm Chánh và Huy Đức, chúng nó vẫn nói chuyện bình thản như chưa có gì xảy ra, vẫn ấm áp và thân thiện, có phần còn thân thiết và quí trọng nhau hơn, mới hay dại dại khôn khôn, mất mất được được thật khó lường, mấy ai đo đếm phân minh.

Mình hỏi Tâm Chánh, nói ông thử nói một câu vì sao Huy Đức thôi việc. Tâm Chánh ngồi ngẩn rồi cười, nói anh hỏi khó, một câu thì khó nói lắm. Mình nói thế thì ba câu vây, Tâm Chánh nói ba câu càng khó nói hơn. Tâm Chánh nhăn răng cười, Huy Đức cũng nhăn răng cười.

Thế là xong, mình có thể kê cao gối mà ngủ. Ở đời sợ nhất là mất cái tình chứ vì cái lý gì đó mà mất thì cái mất ấy cũng nhẹ tựa lông hồng, cần gì phải lo nghĩ. Nói thế để bà con thôi bàn tán chuyện này đi, vả, được được mất mất, dại dại khôn khôn mỗi người tự biết lấy,  người ngoài bàn tán đôi khi đâm rách việc.

Cũng vì mạng méo ầm ĩ, BBC phỏng vấn phỏng veo, bà con nó ở quê lật đật kéo nhau chạy vào Sài Gòn, góp lại cho nó 2 triệu, ôm lấy nó cuống quít, nói ôi con ơi, răng rứa con ơi. Nó nói con thôi việc này kiếm việc khác, có gì đâu. Bà con lườm nó, nói có gì đâu, mày đừng có chủ quan. Nó cũng chỉ biết nhăn răng cười.

Buổi sáng quán cà phê phố Hàn Thuyên, mình với nó đang tán chuyện ba lăng nhăng giải sầu, một em chân dài chạy đến vừa nguýt vừa cười, nói chết chưa chết chưa, đáng kiếp đáng kiếp, còn chủ quan nữa không. Nó tủm tỉm nhìn cô nàng, nói em cũng bảo anh chủ quan à. Cô bé dẩu môi nguýt nó, nói chủ quan.

Nó cười, vui vẻ khoác vai cô bé, nói điều tôi sợ mất nhất là tình yêu mọi người dành cho tôi, như cô bé này chẳng hạn. Cô bé véo Huy Đức cái rõ đau, nói yêu anh bao giờ hả hả.

Nó lại nhăn răng cười.

THƯ GỬI OSIN

Hiệu Minh

Xin giới thiệu, tôi là độc giả thường xuyên của Blog Osin nổi tiếng Việt Nam. Chưa bao giờ gửi comment nhưng hôm nay tôi lại muốn viết thư. Thấy anh tự gọi là Osin nên người đọc hay kêu Huy Đức là đầy tớ. Thời đại “nhân dân làm chủ, cán bộ là đầy tớ”, thiết nghĩ, vai chủ-tớ đã rõ ràng.

Tôi thường vào blog Osin đọc “chùa”. Những vấn đề đặt ra trong nhật ký đều nóng, nhậy cảm và hấp dẫn mà báo chí lề phải không đăng vì nhiều lý do tế nhị. Có entry với 400-500 comments, 700 tờ báo do Bộ 4T quản lý có lẽ phải ghen tỵ. Còn niềm tự hào nào hơn thế, món ăn do người ở nấu được chủ hết lòng khen ngợi.

Đó là điều mừng, vì bạn đọc còn quan tâm đến vận mệnh đất nước, tỏ lòng yêu Tổ quốc bằng những chính kiến riêng mà không phải cơ quan ngôn luận chính thống nào cũng dám đăng, không phải ai cũng muốn nghe.

Viết thư này, xin cảm ơn Osin đã để đám “chủ” là các độc giả được thoải mái phản hồi mà không bị kiểm duyệt trong một thời gian dài. Tuy nhiên, lợi dụng lòng cả nể của anh, nhiều phản hồi có sức mạnh hủy hoại như những “hũ rượu lậu được người lạ vùi vào ruộng lúa, rồi gọi lính nhà đoan đến bắt”, như anh than thở.

Thú thật, lần anh mất chìa khóa, người ta lo nhà Osin bị kẻ gian vào lấy hết đồ đạc hay phá phách. Rất may mọi việc lại đâu vào đó, người đọc tiếp tung chưởng với bàn phím, con chuột, “ném đá” vào màn hình.

Mấy hôm trước, Osin quyết định sẽ kiểm duyệt và biên tập các comment. Hóa ra “công bộc vì dân” này cũng mắc bệnh trầm kha về quản lý yếu kém, chưa đủ tầm vĩ mô để nhìn ra vấn đề vi mô, không quản được thì cấm 🙂 .

Tuy nhiên, đó là quyết định đúng đắn của Osin. Hy vọng, khách tới thăm nên tôn trọng, giữ gìn blog với những phản hồi mang tính xây dựng và có văn hóa.

Nhiều bạn chán ngán nói từ nay không thèm comment nữa. Thật tiếc, blog không có phản hồi như nước không có cá, vì nước sẽ rất…buồn.

Nhưng quá nhiều phản hồi hay comment cẩu thả gây không ít khó khăn cho blog. Trong thế giới đa chiều, giá trị đôi khi bị đảo lộn. Ý kiến đưa ra theo kiểu ném đá, không lọt tai, có thể gây bất ổn cho người đọc, người viết và cao hơn là xã hội.

Hôm nay nghe tin Osin thôi việc ở Sài Gòn Tiếp thị, điều có thể dự đoán được… Nghiệp bút nghiên giúp cho tiếng tăm nhưng cũng làm tác giả trải qua không ít đớn đau vì thế thái nhân tình.

Quay lại chuyện “chủ tớ” như đầu thư đã nói, chúng tôi cũng nhận ra, hình như cánh Osin thời nay thường mạo nhận. Do không tuyển dụng một cách dân chủ và minh bạch, một số Osin giả vờ dọn dẹp rồi tranh thủ bán cả tài sản mà không được phép. Số khác lạm quyền, chủ nhờ “quét nhà” phải có phong bì mới xong, gây ra nạn tham nhũng và hối lộ tràn lan, đạo đức xuống cấp, và người chủ mất niềm tin.

Tuy thế, với Huy Đức, tôi tin độc giả sẽ mãi chọn anh là người đầy tớ chân chính của nhân dân, mãi đi với nhân dân. CV được kiểm chứng bởi hàng vạn bạn đọc, TOR rõ ràng như anh nói trong entry mới đây: “Báo chí, cho dù của nhà nước thì vẫn là một tài sản của xã hội. Báo chí phải là nơi chuyển tải những bài viết trung thực, những phân tích, phản biện; những bài viết mà người làm báo tin rằng nó phụng sự xã hội”.

Mong anh Osin bảo trọng.

( Nguồn: blog Hiệu Minh)

 

144 thoughts on “Bạn văn 29+Thư gửi Osin

  1. pl

    Bọ Lập ơi con thuwowg bọ lắm!
    Đọc truyện của bọ có truyện cười vỡ bụng , có truyện lại quặn thắt lòng nhưng đọc về cuộc đời của bọ thi eo ui muốn ứa nước mắt.
    Hôm con được đăng truyện ngắn đầu tay, lúc đó co được gặp bọ và chú Huy Đức. Chú ấy nói: “chúc mừng em đã bước vào con đường khổ.” chắc chú nớ nghĩ con nậy rồi nên mới xưng em bọ nợ.
    Con nói nhỏ bọ nghe cái ni nghe. Hôm đó con chộ ánh mắt chú Đức nhìn con rất ấm áp, đêm đó về nao nao nỏ ngủ được, cứ giữ đinh ninh trong bụng lâu lâu đem ra cười một mình. Chừ con nghe bọ nói con ngã ngửa, té ra ai chú ấy cũng nhòm như rứa cả.
    Bọ ơi…hu hu…

  2. Pingback: Quanh chuyện nhà báo Huy Đức mất việc (2) « The Reed

  3. Flan

    …khi đơn phương chấm dứt HĐLĐ với HĐ báo SGTT có phải bồi thường HĐ không? Nếu có gì vi phạm luật lao động mình có quyền khởi kiện ra tòa mà.

    —-
    Ve ly thi co the kien tung nhau, nhung thong thuong chang ai vui ve gi khi lam viec tiep o noi ma ‘chu” va ‘to” da khong con co chung tieng noi nua. Ban di lam roi se biet, minh phai xem cho cong so minh lam viec nhu la ngoi nha thu 2 cua minh :ban be , dong nghiep phai men nhau va than tinh, ong chu danh gia dung nang luc minh …Luc do minh lam viec moi co hieu qua, va cam thay muon gan bo voi no duoc…

  4. mocchau

    Tôi có ý gì đâu.Trên blog Võ đắc Danh có bức ảnh chụp “osin” quay mặt đi đấy.

  5. câm điêc

    Tớ muốn hỏi là khi đơn phương chấm dứt HĐLĐ với HĐ báo SGTT có phải bồi thường HĐ không? Nếu có gì vi phạm luật lao động mình có quyền khởi kiện ra tòa mà.

  6. Lê Mai

    Ẩn chứa đằng sau những dòng chữ có vẻ tếu táo, bông đùa, Bạn văn 29 là một nỗi đau đời, một sự an ủi, một tấm lòng đối với bạn bè, với quê hương. Và tôi nghĩ, bất cứ một tay kiểm duyệt tài ba nhất thời Pháp thuộc cũng khó có thể bắt bẻ – dù chỉ một câu trong Bạn văn 29, bởi tác giả đã viết về bạn bè bằng sự trong sáng, bằng niềm tin, bằng lẽ phải.
    Tả một nhà báo chuyên viết chính luận như HĐ, tác giả mở đầu bằng cách nhắc lại bài phản biện của ông Hữu Thọ, một điều thú vị; trong khi gần như tất cả các hãng truyền thông quốc tế loan tin về sự mất việc của HĐ, tác giả chưa vội nói gì về việc đó, mà trước hết nhắc đến cái nghiệp làm báo của HĐ, hai điều thú vị; tả một ông bạn không đẹp trai cho lắm, thế nhưng đắt sô kinh khủng, ngồi đâu cũng thấy lúi húi reply tin nhắn đám chân dài, ba điều thú vị.
    Vì sao? Ấy chẳng qua là một sự an ủi bạn bè. Thương bạn, nhưng không biết nói gì đây, không thể nói nên lời, văn NQL luôn luôn tìm thấy đường đi riêng độc đáo của mình!
    Cái nhìn của Bạn văn 29 là cái nhìn điềm tĩnh, ung dung, tự tại trước những biến cố cuộc đời. Không phải ai cũng có thể có được cái nhìn điềm tĩnh ấy. Tác giả và Bạn văn 29 đã “ngộ” ra được những điều tinh vi của cuộc sống. Người thủy thủ trên biển cả bao la, vượt qua cơn bão này, đối diện với cơn bão khác, song bình tĩnh, tự tin, đàng hoàng. Đó là nét hơn người của Bạn văn 29 vậy.
    Cứ xem cách tác giả tả tiếng cười của HĐ thì rõ. Tiếng cười đó đi suốt cả Bạn văn 29, nhưng không phải là tiếng cười sảng khoái, không phải tiếng cười đùa, không phải tiếng cười vui. Nó là một tiếng cười nhẹ nhàng, đầy chiêm nghiệm, thay tất cả mọi lời nói. Đó là điều tôi muốn nói khi kết thúc comment này.

    1. NGUYỄN QUANG LẬP Post author

      những còmment của bác bao giờ cũng buộc bọ đọc đi đọc lại nhiều lần, không phải vì được được khen, mà chính là lời giao cảm tâm đắc trong đời vốn dĩ đã không nhiêu. Cảm ơn bác rất nhiều

  7. Họa sĩ Nhím

    Thực ra, bạn nghĩ đơn giản, vì không ở trong nghề báo.
    Những bài viết CT-XH không dễ một bút danh lạ mà được đăng. Chả có báo nào đăng bài dễ dàng như thế cả. Ít nhất phải biết là ai viết bài đó.

  8. H Vân

    Đọc bài Bức tường Berlin của Osin thấy thật là chí lí. Tại sao đến nay mà ngươi ta vẫn còn chưa chịu nhìn nhận sự thật từ sự kiện bức tường này nhỉ?
    Chia sẻ với Osin và thích bài viết chí tình của Bọ.

  9. trangha

    Em mê nhất trên đời là những dòng anh viết trước hai chữ “hi hi” ở cuối các đoạn.

  10. Kesai

    Một phóng viên của VietNamNet bị bắt

    Một bài viết gần đây của nhà báo Đoan Trang

    Một nhà báo thường viết mảng chính trị – xã hội của báo điện tử VietNamNet bị công an bắt giữ, nhưng chưa rõ lý do.

    Ông Nguyễn Anh Tuấn, Tổng biên tập của VietNamNet, xác nhận với hãng tin Đức DPA rằng phóng viên Phạm Đoan Trang bị bắt thứ Sáu tuần trước và hiện vẫn bị tạm giữ.

    Một đồng nghiệp và là bạn của cô Đoan Trang cũng xác nhận với BBC tin này.

    Đoan Trang là nhà báo viết cho chuyên trang TuanVietNam.net của VietNamNet.

    Trong bài viết gần đây hồi tháng Bảy, nhìn lại Hội nghị Geneva 1954, Đoan Trang dẫn các nguồn tư liệu nước ngoài, cho rằng lợi ích của Việt Nam đã bị hy sinh vì “cuộc đàm phán của các nước lớn”.

    Tác giả cũng nhìn nhận có sự “phân biệt đối xử” với người Việt đã ra nước ngoài vì hệ quả của chiến tranh.

    Nữ phóng viên trẻ này cũng từng viết về tranh chấp Hoàng Sa – Trường Sa, khẳng định chủ quyền của Việt Nam tại đây.

    Tuy vậy, VietNamNet không cho biết phóng viên Đoan Trang bị công an bắt giữ vì lý do gì.

    Hôm thứ Năm tuần rồi, blogger Người Buôn Gió, thường viết các bài chỉ trích chính phủ, đã bị bắt.

    Cũng trong tuần, nhà báo và là blogger nổi tiếng Huy Đức rời khỏi báo Sài Gòn Tiếp Thị sau khi tòa soạn “bất đồng quan điểm” với ông quanh bài trên blog về Bức tường Berlin.
    (Nguồn: BBC-Cập nhật: 13:47 GMT – thứ hai, 31 tháng 8, 2009)

  11. nguyennga

    Ngắm dung nhan anh Huy Đức và đọc bài viết của bọ, thì cái tổng kết của chị Flan “xấu dây, tốt củ” có vẻ chính xác nhất hè. Đẹp trai hay ko đẹp trai mà “tốt củ” là thích rồi, quý rồi, còn hơn đẹp trai lồng lộng mà … hư củ, hỏng củ.

  12. Flan

    Bọ nói vây thì an tâm rồi. Bọ ráng kiếm tấm hình nào của a HD đẹp trai hơn chút không?

    Lẽ nào trời cho người ta thông minh thì lại cắt mất tiêu chuẩn đẹp trai hic hic

  13. Flan

    thẻ nhà báo chắc chả mất, mà giả có mất thì cũng không việc gì, ngồi nhà viết báo thì cũng chả cần thẻ
    — Đúng rồi Bọ ạ, ngồi ở nhà viết như Bọ cũng được, chỉ mong là a HD đươc ngồi Ở NHÀ chứ không phải ngồi ở đâu khác…

  14. Flan

    Mình có giới thiệu Huy Đức cho một cô, cô này nghe mình tán dương Huy Đức thì háo hức lắm, bố trí năm lần bảy lượt mới gặp được, gặp xong cô này nhắn tin, nói ui ui chú ơi, xấu xấu. Ít lâu sau mình nhắn tin, nói Huy Đức thế nào, hay không. Cô ta reply tức thì, nói hay hay, chú ơi hay cực kekeke
    —-
    Vui quá Bọ ơi, cái này dân ta trồng khoai lang gọi là “xấu dây, tốt củ ” đấy Bọ ạ. hihii

  15. Flan

    Bác Hiệu Minh viết bài về Osin hay qua, em thấy bác có nhiều bài đăng trên báo TP, vnn …lắm. Chắc bác là phóng viên Vn thường trú tại DC hả?

  16. Flan

    Bạn Phan Trường viết giùm ý tôi muốn nói rồi :

    ” Tôi cũng thường lên mạng đọc nhiều trang Blog và cũng hay viết comment góp chút ý kiến, nhưng tôi lại chưa từng viết bất cứ một comment nào lên blog của Osin, vì sao vậy? có lẽ bởi vì cứ mỗi khi đọc một entry của anh tôi lại bị chứng “tâm phục, khẩu phục” , khó có thể phát triển được thêm điều gì mới, không có điều gì quá đà, dữ kiện, số liệu hợp lý, đáng tin cậy, tôi biết viết comment thế nào đây, hay cứ viết đi viết lại một câu : “Bác viết hay quá!”!””

    Mất việc , đổi chỗ làm… đối với nhưng người bình thường như chúng ta thì chẳng có gì đáng bàn , đáng quan tâm cả. Đơn giản rằng khi đó cả chủ và tớ đều đạt được thỏa thuận cuối cùng và đồng ý chia tay rất sòng phẳng. Mọi người yêu quý anh HD đều lo cho ảnh vì không biết bươc tiếp theo sau nghỉ việc, mất thẻ nhà báo sẽ còn những gì xảy ra… Nhưng chắn chắn anh sẽ bình an, tự tìm cho mình hướng đi mới, và mãi giữ vững phong độ OSIN !

  17. cobabacki

    Em thấy cấy ảnh ni đúng chất HD hơn, minh họa cho bài viết của Bọ thiệt là chính xác.
    Mà cũng chẳng biết nó có cười hay không nữa, có khi nó chỉ xòe bộ răng vẩu ra thôi, hi hi
    Ở đời chẳng biết được điều gì là tốt, điều gì là xấu Bọ hè, nhiều khi trong họa lại có phúc. Điều mà HD
    sợ mất nhất là tình yêu mọi người dành cho mình đã ko xảy ra, vậy ta ko phải lo cho HD mà chỉ động viên HD cố lên, mọi người đã và tiếp tục vẫn yêu HD.

  18. bachduongqt3065

    “…Huy Đức ngoài bộ giàn rất nam tính, chẳng có nét gì khả dĩ là đẹp trai, mắt mũi cũng chả đẹp nhưng ánh mắt nhìn ai như hút hồn người ta, ấm áp và tin cậy, tin yêu và say đắm, gái chết như rạ cũng vì ánh mắt này đây, hi hi.

    Nó giống thằng Nguyên, từ ngày vợ bỏ đắt sô kinh khủng, ngồi đâu cũng thấy nó lúi húi reply tin nhắn đám chân dài, nhưng cũng chỉ thấy các em vè vè lượn quanh, không thấy em nào dám cắn câu, hoặc cắn hờ phát rồi bỏ chạy cả…”

    Chào anh QL! Đọc bài này em ấn tượng 2 câu này của anh, hình như anh toàn ” bóc mẽ” những anh bạn vàng của anh thì phải. ai đời lại bảo chị em chết như rạ…
    Nói như Xuân Diệu
    “Yêu là chết ở trong lòng một ít”
    thôi chứ ai lại chết như rạ rứa oan cho một nửa thế giới tụi em lắm nhé(~_~)

  19. PhanTruong

    Tôi cũng thường lên mạng đọc nhiều trang Blog và cũng hay viết comment góp chút ý kiến, nhưng tôi lại chưa từng viết bất cứ một comment nào lên blog của Osin, vì sao vậy? có lẽ bởi vì cứ mỗi khi đọc một entry của anh tôi lại bị chứng “tâm phục, khẩu phục” , khó có thể phát triển được thêm điều gì mới, không có điều gì quá đà, dữ kiện, số liệu hợp lý, đáng tin cậy, tôi biết viết comment thế nào đây, hay cứ viết đi viết lại một câu : “Bác viết hay quá!”

  20. Pingback: Dư luận xung quanh vụ nhà báo Huy Đức bị thôi việc : talawas blog

  21. Anh Dũng

    Cháu nghĩ rằng sự việc chưa hẳn đã chỉ toàn tiêu cực. Cái “mất” ( đối với một số người ) trước mắt là cái sổ hưu nói riêng và chế độ đãi ngộ dành cho nhân viên Nhà nước nói chung, cái điều kiện tác nghiệp.

    1. Khi không còn là nhân viên chính thức, chú HĐ không còn bị những ràng buộc của một nhân viên Nhà nước, cụ thể là Luật cán bộ công chức. Do đó không còn có thể bị ghép vào những lỗi hành chính.

    2. Chú HĐ không còn phải đắn đo cân nhắc nhiều giữa SGTT và Blog OSIN, tập thể với cá nhân, công với tư. Không còn phải viết theo nhiệm vụ ( định hướng ).

    3. Việc không còn là “công cụ của Đảng” sẽ tránh cho chú HĐ khỏi soi mói của những kẻ chống cộng cực đoan và những kẻ lợi dụng những bài viết của chú HĐ để làm công cụ khác cho chúng: lấy Đoài đánh Đoài. Mặc dù những bài báo của chú HĐ vẫn xuất hiện trên báo Đảng ( có thể dưới một bút danh mới lạ nào đó ).

    4. Trở thành cộng tác viên, chú HĐ có thể gửi bài và cơ hội được đăng ở đồng thời nhiều tờ báo Đảng chứ không riêng SGTT.

    v.v…

    Nói chung, chú HĐ có điều kiện tự do tư tưởng, tự do lựa chọn phương thức hơn.

  22. Sao Hồng

    “Thế là xong, mình có thể kê cao gối mà ngủ. Ở đời sợ nhất là mất cái tình chứ vì cái lý gì đó mà mất thì cái mất ấy cũng nhẹ tựa lông hồng, cần gì phải lo nghĩ. Nói thế để bà con thôi bàn tán chuyện này đi, vả, được được mất mất, dại dại khôn khôn mỗi người tự biết lấy, người ngoài bàn tán đôi khi đâm rách việc”.
    ****
    “Bạn Văn 29”, cũng như những “Bạn Văn” thân thiết và chân tình khá, chỉ vài nét chấm phá về dung nhan, tính cách, trí tuệ, những trải nghiệm về nghề nghiệp và cả đời tư nữa,… là nhân vật hiện lên rõ nét để cho người ta thêm êu thêm quý Huy Đức.
    Qua BV 29, bạn đọc thấy được một nhà báo dấn thân với “cái tâm sáng trưng để nói thẳng, nói to những điều tâm huyết” mà đồng nghiệp né tránh vì sợ vướng vào những hệ lụy chẳng đâu vào đâu.
    Và chuyện đi ở cũng là chuyện thường tình mà chính bản thân nhân vật cũng coi “nhẹ tựa lông… ngỗng”

    Ấy thế mà, ai chịu khó lướt qua các còm sẽ thấy rằng, bạn đọc còm hầu như quá quan tâm đến “sự kiện thôi việc” của nhân vật. Thậm chí biết là “bàn tán quá nhiều đôi khi cũng… rách việc” mà vẫn cứ bàn tán…
    Thế mới hay, bà con ta không hề quay lưng với chuyện thế sự nước nhà. “Toàn dân làm công tác nhân sự” là rứa chăng ? He he…
    ….
    Mà cũng tại Bọ nữa… Chỉ BV 29 là đủ !
    Bọ còn “pờ-lớt” (plus) thêm cái “THƯ GỬI…” của bác Hiệu Minh mần chi rứa hè. Bài đó, Bọ có thể cho một entry riêng. Cộng thêm cái “thư” tự nhiện BV 29 nó loãng ra.
    Đọc kỹ BV 29 thì thấy không thua gì các BV khác nhưng có cảm giác nó mờ mờ… nhạt nhạt khi bạn đọc hầu không quan tâm đến cái ẩn ý ẩn ngữ đằng sau mỗi câu chữ của BV 29.
    Đâm ra lời nhắn nhủ của Bọ (như đã dẫn ở đầu cái còm) ít người để ý !

    Bọ xem lại, SH nói có trúng không ?

  23. Thaith

    Tôi thấy việc này cũng bình thường , mọi người cũng không nên ầm ĩ qúa , có bé xé ra to , không làm ở SGTT thì đã sao đâu , không làm ở báo nữa có khi còn tốt hơn cho HĐ ấy chứ ! Đỡ phải định hướng này nọ . Những bài HĐ viết trên blog có gì đâu , tất nhiên những bài như vậy khó có thể in chính thống trên những báo do bộ 4T quản lí nhưng ở blog thì bình thường , những bài trong trang Phạm Viết Đào , Tô Hải .. còn mạnh mẽ hơn ấy chứ nhưng có sao đâu . Đơn giản anh là biên chế của tôi , tôi trả tiền cho anh anh không thể viết khác ý tôi , ở đâu cũng vậy thôi , bức xúc gì ?Về phía SGTT cũng không thể khác được , nếu có những bài như của HĐ sớm hay muộn TBT cũng phải ra đi , 4T cấp phép cho hoạt động thì phải nghe 4T , thắc mắc gì? Tóm lại là chuyện nhỏ như con thỏ , mọi người để yên cho HĐ mần ăn !

  24. mocchau

    “Tôi thừa nhận đây là thời kì khó khăn…” osin nói vậy thì bọ lập nên đưa cái ảnh nào anh ta quay mặt đi cho mọi người xem.

  25. Ha Linh

    Em thì em thích cái cũ hơn( nỏ hiểu răng lại rứa), cái ni thì anh Nason chụp nên có vẻ nghệ thuật hơn( diễn tả cái ni cái tê hơn nếu đem ra phân tích), cái kia đời thường hơn..
    Nhưng mà ” anh duyên anh chụp cái mồ cũng duyên”( tức là anh ấy chụp kiểu chi cũng hay, ảnh mô cũng được)..
    Bọ thông cảm e thì hơi mù quáng khi…

  26. echxanh1968

    Hehe, nhìn cái ảnh mới này bớt buồn. “Chẳng biết nó có cười hay không nữa, có khi nó chỉ xòe bộ răng vẩu ra thôi”

    1. NGUYỄN QUANG LẬP Post author

      To Meo Bự: Đây là ảnh của Na Sơn gửi cho bọ khi thấy cái ảnh trước không đẹp. Chỉ cần ảnh đẹp còn người xấu bọ không chịu trách nhiệm he he…

    2. Sao Hồng

      To Mèobự@…
      SH thấy Bọ thay cái ảnh của bác HĐ rất đắc địa ! Vì răng ?

      Thứ nhứt, ảnh này có thần thái hơn. Thậm chí như một ảnh nghệ thuật tả chân nhân vật của câu chuyện (nếu Bọ cắt nữa phần bên phải). Nó rất phù hợp với entry ni. Nhìn ảnh là biết người. Cái chính là ảnh này đúng với tâm thế hiện hành của bác Huy Đức.

      Thứ nhì, ảnh cũ nó màu mè quá. Cái nền có chữ “thể hiện đi” nó không hợp với hoàn cảnh hiện tại. Lại thêm có một nhân vật khác ngồi sát bên cạnh nó làm… loãng nội tâm nhân vật.

      Đó là cảm nhận riêng của SH !
      Hoan hô Bọ đã đổi ảnh ! He he….

  27. echxanh1968

    Thú thật từ mấy ngày trước nghe tin Osin thôi việc, không đi làm tiếp thị nữa, quay về Home làm Osin cho chính mình, muốn vào nhà Osin com, nhưng rồi lại thôi. Vì thấy không biết gõ gì cho nó thỏa đáng. Nhiều điều muốn nói, mà nói ra hết thì như bọ Lập bảo “càng thêm rách việc cho người ta”.

    Bọ Lập bỏ dở entry phản biện bài về phản biện của ông HT để viết entry này, rồi hình như tình cờ hai bài cạnh nhau, làm em thấy, phản biện thế nào, nếu những tiếng nói vô tư, vì dân, vì nước như HĐ cũng không được.

    Buồn cho HĐ một, buồn cho đất nước mười.

    Bọ Lập giữ cái chiếu này, anh HĐ vẫn giữ được nhà Osin cho anh em bàn ké.

  28. binh boong

    Bo Lập giải toả nhều cho anh em cộng đồng blog rồi đấy. Blog Osin mà nhiều khách hơn Quê choa thì phải giải thích thế này : Ngày nay người ta quan tâm đến đất nước nhiều như vậy là điều mừng cho dân ta.

  29. Mèo Bự

    Rằng hay thì thật là hay
    Nghe ra ngậm đắng nuốt cay thế nào

    Tự nhiên em bi quan quá, thấy ai cũng nói đã dự đoán trước việc bác Ô sin mất việc, té nước theo mưa, em dự đoán bác Trương Duy Nhất cũng sắp theo chân Ô sin.

  30. MINHLIEN

    Chúc cho nhà báo HD vượt qua khúc khó
    và tin rằng anh an nhiên với vô thường
    U ám lực khi thái quá (mà đang thái quá lắm) sẽ tự tan
    Tặng nhà báo OSIN câu:

    ” Mây tan, mưa tạnh, trời trong xanh”

  31. Huy Thuận

    Bọ Lập đọc bài của bác Đông A chưa? Tôi chỉ thấy bác Đông A viết bài về Huy Đức lúc này không phải lắm.
    Đọc nhiều bài của Huy Đức, tôi nghĩ, phen này chết chắc và thót tim chờ. Lại vẫn không sao. lại hồi hộp chờ (một cú đụng xe hay một cái gì đại loại như vậy-sao cho thật “khách quan”). Bởi tôi nghĩ Huy Đức có chết thì cũng phải “kiểu cách” một chút như vợ chồng Lưu Quang chẳng hạn, chứ không được chết như “mấy thằng phản động”. Cuối cùng, cái gì đến phải đến. Thôi, ở nhà viết hồi ký cho “ai đó” đi nhé. Cầu cho Huy Đức bình an. Nhờ bọ Lập chuyển giùm. trân trọng cảm ơn!

  32. Út ổi

    à à, quên quên, em được thưởng quyển sách vì đoán trúng không Bọ nhỉ? Nếu có Bọ giữ ở nhà Bọ nhé, để em có CỚ mà đến Hà Nội thăm Bọ và lấy sách 🙂

  33. Út ổi

    Ở đời sợ nhất là mất cái tình chứ vì cái lý gì đó mà mất thì cái mất ấy cũng nhẹ tựa lông hồng, cần gì phải lo nghĩ. Nói thế để bà con thôi bàn tán chuyện này đi, vả, được được mất mất, dại dại khôn khôn mỗi người tự biết lấy, người ngoài bàn tán đôi khi đâm rách việc : Nhất trí với Bọ.

    Em ko phải là fan của Osin, chỉ thỉnh thoảng vào đọc blog của bác này. Đọc xong chân dung Bọ viết thì thấy tính cách bác này hay thật

    Tuy nhiên cái hình minh họa Huy Đức ở trên của Bọ thì mất điểm cho anh ý quá…

  34. người làng cốm

    Như cụ Khổng nói Thiện hạ hữu đạo, tắc thứ nhân bất nghị.- Thiên hạ có đạo chính đáng thì dân bất tất phải nghị luận lung tung.

    Nhưng biết bao giờ Thiên hạ mới có đạo chính đáng? Vì vậy, có một lúc nào đó Ôsin chua chát nhìn lại đời làm báo của mình, xin hãy nhớ tới những câu thơ đầy khí phách của cụ Nguyễn Công Trứ:

    “Kiếp sau xin chớ làm người
    Làm cây thông đứng giữa trời mà reo
    Giữa trời vách đá cheo leo
    Ai mà chịu rét thì trèo với thông”

  35. Ha Linh

    Mà cũng chẳng biết nó có cười hay không nữa, có khi nó chỉ xòe bộ răng vẩu ra thôi, hi hi
    ———
    Đọc cái đoạn ni thấy anh Huy Đức răng mà đáng yêu rứa Bọ tề…

    1. gpsvn

      Bác Osin này nhiều lúc không cười nhưng vẫn nhăn răng hehe. Chính vì thế nên mới đắt sô với mấy em chân dài hehe.

  36. Ha Linh

    …nói có trí lự để viết …
    ———
    Chỗ ni chắc Bọ định nói là” trí lực “chăng?

  37. Ha Linh

    Mình chạm cốc với thằng Tín, nói có trí lự để viết những bài báo như Huy Đức cũng không ít người, cũng không ít người có thể viết hay hơn, nhưng có cái tâm sáng trưng như thằng Huy Đức để nói thẳng, nói to những điều tâm huyết như nó thì quả là hiếm. Người ta hay tán cái dũng của nó nhưng tôi nghĩ không phải, nó có chống đối ai đâu mà nói đến cái dũng…..
    —-
    Em đồng thuận với Bọ câu ni nhất!

  38. Small

    Small cũng là fan của blog osin, thích đọc các bài của chú HD. Nghe tin về HD, thật là buồn! ôi cuộc đời….

  39. How

    Chào bọ,em là How đó ạ!
    Cứ nghĩ mình đã từng góp phần báo hại ai đó ,em buồn ghê.Bài viết của bọ như cất đi gánh nặng trong em.Biết ơn bọ lắm!

  40. M.Bean

    Thank you Bọ! Bọ đã cho các fans biết rõ hon về HD qua Ban văn 29. Quả thực bây giờ HD đã trở nên hotboy hơn bởi ngày nào tôi cũng phải ghé qua blog Osin (trước đây thì ít thôi).Bài của bọ eng sướng nhất là câu thơ của Yevtushenko :” Sống cái đời gì kì cục quá thôi/ dám lương thiện với mình cũng đủ thành dũng cảm”. Em nghĩ cái sự nghỉ việc của anh Huy Đức thì đối với anh cũng bình thường thôi, bởi người như anh thì có ném vào đâu chắc cũng chẳng lo gì, nhưng những người mến mộ anh thì cứ thấy tức tức làm sao. Nhưng rồi đây cái blog Osin không khéo lại đông khứa hơn Quechoa của bọ Lập ấy chứ! Chắc sẽ chỉ khổ cho SGTT là lại ế ẩm mất thôi!he he!!

    1. NGUYỄN QUANG LẬP Post author

      ok Mr.Been, blog Osin rất đáng đọc, việc blog Osin đông khách hơn quechoa cũng là chuyện bình thường, bạn bè thì ai hot bọ cũng sướng, hot hơn càng sướng he he

  41. MuaThuHaNoi

    Hôm qua lúc 12 giờ đêm, đang ngủ thì em giật thót mình vì điện thoại báo có tin nhắn:

    – “Đang ở Biên Hòa thăm bà ngoại, Bọ post entry về Osin chưa?”… Đang đêm dựng em dậy mà lại ko hỏi thăm em là sao ???
    – Rì-plai: Rồi ạ, nhưng mà trượt mất TEM rồi.
    – Hỏi: Hay không? có gì xốc không?
    -Rì: Có xốc xếc gì đâu. À quên xốc thì không mà xếc thì có. Người ta giờ đang chăm sóc cho yêu tình…

    Anh HD không “xốc” vì dân tình yêu báo và bài viết của anh “xốc” hết cả phần của anh rồi. Thấy Bọ tả anh HD “nhăn răng ra cười” là em khoái…

    Em tâm đắc câu này “được được mất mất, dại dại khôn khôn mỗi người tự biết lấy”

    Hôm nào Bọ vi hành SG đợt 2, nếu có duyên thì Bọ sắp xếp cho “Bọ Lập’s fan” gặp anh ý nhé.

  42. an mo

    nhân nói chuyện Huy Đức thôi việc, nó uống cạn cả cốc to bia đen, khà một tiếng rõ to, vuốt mặt hai ba cái, nói tui nghĩ chán ra rồi, nước Nam mình có mấy thằng làm báo được như Huy Đức, hổng có, hổng có ai… đú má.

  43. Mèo Bự

    Quanh chuyện nhà báo Huy Đức mất việc

    Nguyễn Hồng Kiên
    http://www.bauxitevietnam.info/c/6694.html

    Có quá nhiều cái “chả ra làm sao” quanh chuyện này.

    Osin thì quá kiệm lời: “Tôi thừa nhận, đây là một thời kỳ khó khăn”, rồi lại: “Nhưng đây là thời gian thích hợp để tôi viết lại một vài chương sách”.

    Khi BBC liên lạc, ông Huy Đức đã từ chối bình luận và nói rằng “nếu muốn nói gì sẽ đăng tải trên các phương tiện thông tin đại chúng ở trong nước” về trường hợp của ông.

    Trong khi đó, BBC và ông “sếp” Công Khanh thì viết/nói quá lung tung, càng đọc càng thấy rắm rối.

    Câu trên, ông Khanh trả lời về nguyên nhân tòa soạn SGTT ngừng hợp đồng là vì: “quan điểm của ông Huy Đức trong bài “không đồng nhất với tờ báo, nhất là sau khi anh công bố trên blog bài Bức tường Berlin“. Ngay đoạn dưới lại là: “Blog là quyền tự do, chúng tôi không can thiệp”?!

    BBC còn cung cấp thông tin: “Ông [Khanh] cũng cho hay cho dù đã thôi hợp đồng với Tòa soạn, ông Huy Đức vẫn giữ thẻ nhà báo và có thể cộng tác sau này với SGTT“.

    Hoặc phóng viên BBC đã không hiểu về thẻ nhà báo ở Việt Nam. Hoặc ông Khanh nói liều.

    Trước hết, theo “Thông tư về Hướng dẫn cấp, đổi và thu hồi thẻ nhà báo” (đăng trên website của Bộ Thông tin và Truyền thông) thì chắc chắn nhà báo Huy Đức không được giữ “Thẻ nhà báo”. Vì Thông tư này quy định:

    “8. Nộp lại Thẻ nhà báo

    Những trường hợp sau đây, người được cấp Thẻ nhà báo phải nộp lại Thẻ nhà báo:

    8.1. Người được cấp Thẻ nhà báo nhưng chuyển sang làm nhiệm vụ khác hoặc cương vị công tác mới không còn là đối tượng được cấp Thẻ nhà báo theo quy định tại khoản 1 mục II Thông tư này; người được cấp Thẻ nhà báo được nghỉ chế độ hưu trí nhưng không tiếp tục cộng tác với cơ quan báo chí để hoạt động báo chí; những người đã hết thời hạn hợp đồng lao động nhưng không được ký tiếp hợp đồng lao động mới”.

    “9. Thu hồi Thẻ nhà báo

    9.1. Người được cấp Thẻ nhà báo bị thu hồi Thẻ nhà báo trong các trường hợp:

    a. Bị cơ quan tố tụng quyết định khởi tố bị can;

    b. Bị cấp có thẩm quyền quyết định xử lý kỷ luật từ cảnh cáo trở lên hoặc bị khiển trách hai lần liên tục trong hai năm;

    c. Vi phạm các quy định về hoạt động nghiệp vụ báo chí, thông tin trên báo chí, sử dụng Thẻ nhà báo không đúng mục đích gây hậu quả nghiêm trọng;

    d. Bị kỷ luật buộc thôi việc tại cơ quan báo chí” (http://mic.gov.vn/uploads_file/DOC/2009/07/358927.doc)

    Sau nữa, cần hiểu rằng ở Việt Nam KHÔNG CÓ NHÀ BÁO TỰ DO. Bất kỳ ai cũng có thể viết báo và lĩnh nhuận bút nếu bài đó được đăng. Nhưng để được cấp thẻ hành nghề nhà báo thì người đó dứt khoát phải thuộc về một tờ báo nhất định. Vì Thông tư nói trên đã quy định rất rõ:

    “2. Điều kiện, tiêu chuẩn được xét cấp Thẻ nhà báo

    2.1. Người được xét cấp Thẻ nhà báo phải bảo đảm các điều kiện và tiêu chuẩn sau đây:

    a. Tốt nghiệp đại học; trường hợp là người dân tộc thiểu số đang công tác tại cơ quan báo chí miền núi hoặc chương trình phát thanh, truyền hình tiếng dân tộc thiểu số phải có bằng tốt nghiệp phổ thông trung học trở lên;

    b. Có thời gian công tác liên tục theo chế độ biên chế hoặc hợp đồng dài hạn tại cơ quan báo chí đề nghị cấp Thẻ từ ba (3) năm trở lên, tính đến thời điểm xét cấp Thẻ;

    c. Hoàn thành nhiệm vụ chuyên môn, nghiệp vụ của cơ quan báo chí phân công;

    d. Không vi phạm quy định về phẩm chất, đạo đức nghề nghiệp báo chí; không bị xử lý kỷ luật từ khiển trách trở lên trong thời hạn 12 tháng tính đến thời điểm xét cấp Thẻ;

    e. Được cơ quan báo chí, cơ quan chủ quản báo chí, Sở Văn hóa – Thông tin (đối với báo chí các tỉnh, thành phố) và Hội nhà báo cùng cấp thống nhất đề nghị cấp Thẻ nhà báo” (http://mic.gov.vn/uploads_file/DOC/2009/07/358927.doc).

    Hồ sơ xin cấp thẻ cũng rất chi tiết về chuyện này:

    “3. Hồ sơ đề nghị cấp Thẻ nhà báo:

    3.1. Hồ sơ đề nghị cấp Thẻ nhà báo thực hiện theo mẫu quy định thống nhất của Bộ Văn hóa – Thông tin.

    3.2. Hồ sơ gồm có:

    a. Bản khai của người đề nghị cấp Thẻ nhà báo do người đề nghị cấp Thẻ nhà báo do người đề nghị cấp Thẻ thực hiện việc kê khai theo mẫu quy định, được người đứng đầu cơ quan báo chí ký duyệt, đóng dấu của cơ quan báo chí (Mẫu số 1);

    b. Những người đề nghị cấp Thẻ lần đầu phải có bản sao quyết định biên chế hoặc hợp đồng dài hạn được cơ quan báo chí hoặc cơ quan công chứng nhà nước xác nhận;

    c. Bản tổng hợp danh sách đề nghị cấp Thẻ nhà báo của cơ quan báo chí có chữ ký, đóng dấu xác nhận của: Người đứng đầu cơ quan báo chí, đại diện cơ quan chủ quản, đại diện cấp Hội nhà báo, đại diện Sở Văn hóa – Thông tin (đối với cơ quan báo chí địa phương) (mẫu số 2);

    d. Bản sao Giấy phép hoạt động báo chí do Bộ Văn hóa – Thông tin cấp có xác nhận của công chứng nhà nước.

    […]

    8.3. Những người thuộc đối tượng phải nộp lại Thẻ nhà báo quy định tại điểm 8.1 và điểm 8.2 khoản 8 mục II của Thông tư này nếu được một cơ quan báo chí tiếp nhận vào biên chế hoặc ký hợp đồng dài hạn thì được xét cấp lại Thẻ nhà báo”.

    Thậm chí, khi chuyển từ tờ báo này sang tờ báo khác, nhà báo cũng phải ĐỔI THẺ:

    “6.1. Những người đã được cấp Thẻ nhà báo khi chuyển sang làm việc tại cơ quan, đơn vị công tác khác mà cương vị công tác vẫn thuộc đối tượng được cấp Thẻ nhà báo theo quy định tại khoản 1 mục II của Thông tư này thì phải làm thủ tục xin đổi Thẻ nhà báo về cơ quan mới” (http://mic.gov.vn/uploads_file/DOC/2009/07/358927.doc ).

    Nghĩa là không tồn tại một nhà báo trong tư cách cá nhân mà phải là nhà báo của một cơ quan báo chí nhà nước.

    Nghĩa là nhà báo Huy Đức chắc chắn KHÔNG CÒN THẺ NHÀ BÁO, dù không mang tiếng là bị thu hồi thẻ.

    NHK

    HC Mạng Bauxite Việt Nam biên tập

    1. NGUYỄN QUANG LẬP Post author

      NHK nói cũng đúng, nhưng giả sử HD bị thu thẻ thì không có nghia là HD không được viết và in báo. Thẻ nhà báo chỉ dùng để cho các nhà báo khi ra ngoài tác nghiệp thôi, còn ngồi nhà viết báo thì chả cần. Thẻ bọ hết hạn từ lâu bọ cũng chẳng đi làm lại vì thấy không cần

  44. Noracat

    Bọ ui ,

    Cảm ơn Bọ vì nhờ Bọ em mới biết anh Huy Đức, blog Osin thì em nghe nói lâu rùi nhưng mãi đêm qua mới vô đọc một loạt bài.
    Thật cảm phục và thấy thương, thấy lo cho anh HĐ Bọ ạ. Mong sao anh đừng bị tai ương gì .
    Trong bài của Bọ , em rất thích câu :
    “mới hay dại dại khôn khôn, mất mất được được thật khó lường, mấy ai đo đếm phân minh.”

    Em chép tặng Bọ một bài thơ của nhà thơ Du Tử Lê em thích, trong tập thơ “Mất hay còn, chưa hẳn khác nhau đâu !?! “của ông nhé :

    NGHIỆP CHO TÔI ĐỜI SAU,

    chỉ có một ngôi nhà:
    địa cầu này bé nhỏ.
    chỉ có một giống người:
    chia chung dòng máu đỏ.

    mỗi thân/tâm an, lạc:
    một hạt mầm thương, yêu.
    mỗi trái tim từ bi:
    góp bình yên nhân loại.

    em dạy tôi vị tha/
    lấp nguồn sâu đố kỵ.
    nghiệp cho tôi đời sau;
    khi trở về với đất.

  45. DONGDANH

    Đọc bài của Bọ thấy đỡ stress. Không chỉ thêm quí Huy Đức mà còn thấy thích “bọ tửng của ta” hơn.

  46. Ha Linh

    Ui Bọ về khí thế ầm ầm hè.
    Đọc tin anh Huy Đức mất việc thực ra là e cũng bị sốc đấy nhé, cho dù từ trước tới nay đã lo lo cho anh ấy.
    Cứ như thế này thì càng ngày người dân càng thiếu đi những người có thể thay mặt họ cất lên tiếng nói..và như vậy thì…mần răng Bọ hè…

    1. Ha Linh

      Ui Bọ nói rứa em hơi ngượng vì em nhằm mấy hôm đó cũng bận đi xa nên nỏ còm được chi nhiều mô, thi thoảng ghé qua thôi Bọ nờ..
      Bọ ơi, hy vọng anh HUy Đức sẽ bình an Bọ nhỉ!

  47. Kesai

    Báo cáo quí bọ củng qúi bà con đang tơí thăm Bạn văn 29 của quê choa!
    Nhà cháu vừa có cuộc hội kiến với nhà thơ Thanh Thảo xong, được phép của Hội Quảng Ngãi, nhà cháu chép lại cái vụ “châu chấu đá xe” (ca nô nhỏ đuổi được tàu “lạ” lớn). Theo như bác Thảo cắt nghĩa, ăn thua là ở tấm lòng và ở lá cờ vinh quang của tổ quốc!
    Vậy nếu bà con nào chưa coi thì sang bên cháu nhá (http://vn.myblog.yahoo.com/linhphuctu/article?new=1&mid=556)

    CA NÔ CẮM CỜ ĐỎ SAO VÀNG XÔNG PHA ĐUỔI TÀU ‘LẠ’

    Thêm tin mới về chuyến “viếng thăm” vịnh Việt Thanh sát cạnh nhà máy lọc dầu Dung Quất của tàu “lạ”:
    Sau khi chờ mãi không thấy bộ đội biên phòng hay công an xông ra truy bắt tàu “lạ”, đội kỹ sư của nhà máy lọc dầu Dung Quất, trong tay không tấc sắt, gồm 8 người bèn nhảy lên ca-nô 20 mã lực (he he) cắm cờ đỏ sao vàng chạy thẳng ra tàu lạ đồng thanh hát bài nhạc đỏ từ thời chống Mỹ, có chỉnh lời cho lịch sự hơn, để xua đuổi: “Vùng biển của ta đâu có phải ao nhà của…bác, tè te tè te…không cho bác kéo đến hành hung tì ti tì ti…” . Nghe nói, tàu “lạ” rất dửng dưng khi nghe bài hát đầy hùng khí này, nhưng nó có lẽ thấy…ngượng, vì để cho một chiếc ca-nô bé con cắm cờ đỏ sao vàng xua đuổi, nên loanh quanh một lúc “cho đời mỏi mệt” rồi…chạy. Vậy thì, ít ra, với tay không, chỉ có lá cờ đỏ sao vàng oai dũng, những kỹ sư trẻ của chúng ta đã làm thay công việc của những tàu chiến hay bét ra cũng là tàu phóng lôi hoành tráng. Hoan hô các kỹ sư nhà máy lọc dầu Dung Quất!

    Thanh Thảo

  48. Gocomay

    Tính đến thời điểm này thì đã có 700 cái comment bên blog Osin! Đa phần chia sẻ động viên Huy Đức chân cứng đá mềm. Điều đó chắc cũng phần nào an ủi được cái cảnh “Thất nghiệp không phải là một trạng thái nhẹ nhàng…” như nhà báo HĐ bày tỏ. Nhưng đôi khi như lời bọ viết: “…bà con thôi bàn tán chuyện này đi, vả, được được mất mất, dại dại khôn khôn mỗi người tự biết lấy,  người ngoài bàn tán đôi khi đâm rách việc.”

    Cũng tương đồng với qúi bọ, vào lúc 29/08/2009 // 3:45 pm, một độc giả có cái nick là How cũng tự phê bình, trong đó có đoạn:
    “vụ bác Osin bị mất việc này là do đâu? Mọi người phải lập tức họp kiểm điểm và truy tìm thủ phạm đi chứ!
    NẾU bác Osin viết cứ viết và cứ viết hay y như từ trước tới nay nhưng mà cái blog này không ai đọc, không ai cmt hết thì bác ấy có bị vậy không? Chắc chắn là không!
    VẬY THÌ tôi đã làm nên tội rồi hả? hu hu
    …. những người như tôi cuối cùng đã làm khổ bác Osin.
    Chân thành xin lỗi bác.”
    Còn moa lại còn nghe những lời than còn tội nghiệp hơn nữa kia, dù lời than đó hơi tiêu cực, nhưng không phải không có lý rằng, cái tội lớn nhất là độc giả bây giờ có “dân trí” cao hơn ý muốn của những người lèo lái vận mạng của quốc gia. Người đó còn nói với moa rất muốn còm để chia sẻ bớt cái trạng thái không mấy nhẹ nhàng của HĐ, nhưng họ ngại vì làm vậy có khi lại thành “đổ thêm dầu vào lửa” thì càng tội vạ.
    Hôm nay trên SGTT lại có bài phỏng vấn vị TS Vũ Thành Tự Anh. Xin trích dẫn:

    -Anh có muốn tham gia trực tiếp vào quá trình làm chính sách không?
    Tôi cũng đã tự hỏi mình câu này, và câu trả lời vào thời điểm hiện tại là không. Hiện nay ở Việt Nam rất thiếu tiếng nói phản biện chính sách. Theo nguyên lý của điều khiển học, một hệ thống thiếu thông tin phản hồi có chất lượng sẽ không thể tự hoàn thiện. Khi nền kinh tế của chúng ta ngày càng trở nên phức tạp thì những tiếng nói phản biện có tính xây dựng là rất quan trọng. Cần phải hình thành một lớp học giả có ý kiến độc lập và chịu trách nhiệm về ý kiến của mình.

    -Theo anh, ở Việt Nam đã có nhiều tiếng nói độc lập như vậy chưa?
    Không nhiều, và tiếng nói độc lập được lắng nghe thì còn ít hơn nữa. Tôi cho rằng Nhà nước nên chủ động tạo ra một không gian rộng rãi hơn, một môi trường cởi mở hơn để có thể thu được nhiều thông tin phản hồi chất lượng cao hơn, làm cơ sở cho sự điều chỉnh tư duy, mô hình và chính sách phát triển của đất nước.
    …..
    Như vậy ta phải hiểu như thế nào đây nhỉ? khi báo SGTT đã biết rằng, ở nước ta những tiếng nói phản biện chính sách hay những “thông tin phản hồi có chất lượng” là thiếu thì tại sao lại coi một tiếng nói phản biện sắc xảo qúi giá như Huy Đức (dù là trên blog cá nhân mà báo không can thiệp..) lại là “…người lao động lại có quan điểm khác với chủ lao động?”(Lời ông tổng biên tập Trần công Khanh). Đó chính là cái mâu thuẫn và mờ ám không chỉ ở SGTT mà trong cả làng báo chí của xứ ta hôm nay.
    Và moa thật sự đau khi đọc được những dòng này ở một cái còm, xin trích ra đây:
    “Nếu hiểu sự “phản biện” và thông tin của một nhà báo, blogger có ảnh hưởng đến sự “tồn vong” của một thể chế; mà thể chế ấy không lấy việc phục vụ nhân dân làm gốc thì, theo lẽ tồn-vong: MẠNH được, YẾU thua!
    Vậy nên, không thể đòi hỏi “chính nghĩa” ở một thể chế như vậy.
    Lịch sử cho thấy, những cá nhân như vậy có vai trò TÁC NHÂN trong việc “chuyển hóa” cái cũ – không phù hợp thành cái mới – phù hợp… theo nguyện vọng của .nhân dân.” (DucTran // 29/08/2009 // 4:48 pm)
    Phải nói tất cả những người yêu mến những người như bạn văn 29 của bọ Lập phải bày tỏ những điều gan ruột ở chỗ ba quân này thì chả ai muốn, vì ngại nhất sự hiểu lầm, sự suy diễn qui chụp lung tung. Nhưng đặng chẳng đừng thôi. Khi ở xứ ta muốn thành người tử tế hay làm chuyện tử tế dù là tương đối cũng thậm khó khăn. Đọc cái bài ca ngợi bọ của đốc tờ Sài Thành rằng mỗi khi say rượu bọ hát “Việt Nam, trên đường chúng ta đi, nghe gió thổi đồng xanh quê ta đó…” (của nhạc sỹ Nguyễn Đức Toàn?) Thì moa lại nhớ cái mùa xuân năm 1976, moa cùng Lê Định (Đài THHN) cũng hát vang bài đó. Nhưng không phải ở chiếu rượu mà là ở trường Thanh Niên LĐXHCN Hoà Bình, lúc đó chẳng có rượu để mà say trên một chiếc đò dọc thả trôi dòng sông Đà, có mưa xuân, hai bên bờ đầy hoa xoan, ríu rít tiếng chim. Không biết bây giờ, những nơi đó có còn hoa xoan và chim hót nhiều như xưa không nhỉ?

  49. Thanh Chung

    Hy vọng là bác Huy Đức không phải đi câu cá trộm như Phùng Quán mà sống. Còn không làm cho báo này thì làm báo khác, không ký Huy Đức thì ký Osin, đầy tớ… đầy bút danh.
    Nhưng cũng buồn Bọ ạ

  50. Hàm Tân 12B2

    Ở đời khôn quá hóa ra dại,
    Đôi khi dại dại lại thành khôn.
    Thời này khôn dại khó nói quá,
    Thôi thì ai dại nấy ai khôn!

    Hehehehe, Mến tài bác Huy Đức dã lâu, nay đọc xong bạn văn 29 của Bọ, chỉ thích cái sự lý giải khôn khôn dại dại của Bọ và câu thơ của Yevtushenko:
    “Sống cái đời gì kì cục quá thôi
    dám lương thiện với mình cũng đủ thành dũng cảm.”
    Hu hu hu hu

  51. Hồng Chương

    Tôi mới đọc lại bài Treo thẻ bên Blog Osin.
    Việc kiên quyết chống tham nhũng tôi đi họp chi bộ có được nghe phổ biến, nhưng cứ nhìn kết cục mấy anh nhà báo thì thấy phổ biến cứ phổ biến, làm cứ làm. Càng nghĩ càng thương mấy anh như Huy Đức và Bọ Lập. Say rượu lại hát “Việt Nam, trên đường chúng ta đi, nghe gió thổi đồng xanh quê ta đó” . Kém quá, chả chịu tập mấy bài nhạc mới như mình, hát đỡ mất hơi hơn.

    1. Sao Hồng

      Bác Hồng Chương@…. Bác đi họp chi bộ họ có đưa ra “PHIẾU ĐĂNG KÝ ‘LÀM THEO’ TẤM GƯƠNG ĐẠO ĐỨC HỒ CHÍ MINH” không? Họ có nói “NHỚ LỜI DI CHÚC THEO CHÂN BÁC” không ?

      “Trong Đảng thực hành dân chủ rộng rãi, thường xuyên và nghiêm chỉnh tự phê bình và phê bình là cách tốt nhất để củng cố và phát triển sự đoàn kết và thống nhất của Đảng. Phải có tình đồng chí thương yêu lẫn nhau”.

      40 năm rồi ai “theo chân Bác” ai “làm theo di chúc Bác” nhỉ ? Hay để vài chục năm nữa vẫn cứ phải “học tập” rồi đăng ký “làm theo”, rồi lại “học tập” rồi lại “học tập” hè… ???
      Là tại Bác nhắc chuyện “đi họp chi bộ” đó nha ! He he…

  52. Sao Hồng

    “Nó giống thằng Nguyên, từ ngày vợ bỏ đắt sô kinh khủng, ngồi đâu cũng thấy nó lúi húi reply tin nhắn đám chân dài, nhưng cũng chỉ thấy các em vè vè lượn quanh, không thấy em nào dám cắn câu, hoặc cắn hờ phát rồi bỏ chạy cả”.
    ****
    Em thấy “đắt sô” kiểu này không ổn chớ đừng nói là “kinh khủng” ! Kiểu lượn vè vè… thôi chứ “đắt sô” gì mà nỏ hiệu quả chi hết ! Nỏ ra tấm ra méng sao lại gọi là … “đắt sô” ?
    Phải cỡ như bác Mai Văn Hoan mới gọi là … đắt !
    He he…

  53. Canarien

    Quê choa:
    “… văn chương giả cầy vô thiên lủng, chỉ cần xòe tay khua nhẹ cái được cả nắm, kiếm được ông văn miệng có gang có thép thời nào cũng khó, thời này càng khó hơn

    …. nó bắt tay mình, nói chào anh, cái bắt tay nhẹ không (cái bắt tay nhẹ y chang Võ thủ tướng bắt tay…), lời chào cũng nhẹ không, chỉ có cái miệng cười tươi. Mà cũng chẳng biết nó có cười hay không nữa …

    … chỉ thấy các em vè vè lượn quanh, không thấy em nào dám cắn câu, hoặc cắn hờ phát rồi bỏ chạy cả.

    …. nước Nam mình có mấy thằng làm báo được như Huy Đức, hổng có, hổng có ai…

    … có cái tâm sáng trưng như thằng Huy Đức để nói thẳng, nói to những điều tâm huyết như nó thì quả là hiếm

    …Huy Đức sống với bạn chân tình, chí thiết, chẳng có khi nào nó để bạn thất thiệt vì mình…

    …mới hay dại dại khôn khôn, mất mất được được thật khó lường, mấy ai đo đếm phân minh
    …….

    Canarien: Bài viết của bọ tưng tửng cứ nhẹ như cái bắt tay của Huy Đức (hay cố TT VVK) vậy… dưng mà coi kỹ mới thấy loé như ánh mắt “hút hồn” của Huy Đức ấy mới tài cà!
    Xem ra một ngôi sao sáng (tâm sáng) như HĐ mà có cái kết cục như thế thì cũng là điều tất yếu thôi, bọ nhẩy.
    Vẫn may là HĐ vẫn chưa bị người ta cắt của qúi (đổi giới tính) dù chỉ bằng “con dao chữ” như thế cũng mừng lắm ruồi. Chúc bạn văn 29 của bọ phen này trong cái rủi lại có cái may như chuyện “Tái Ông mất ngưạ” thì càng mừng thêm lên!…

  54. ruacon

    RC thấy Bọ vắng entry 1 thời gian, tưởng Bọ “bị” giống bác Osin rùi, cũng lo lo, o ngờ Bọ tour SG mà o báo fans, giận 1 phút..hừ..hừ..
    vụ Osin thật ra trước sau gì cũng đến, vì gần tới giờ linh rùi, ai mà o tranh thủ kiếm tí bằng khen, blog Osin giờ hot quá mà, o trảm cũng uổng…
    RC chỉ tiếc là mình mới đặt 1 năm báo SGTT, sau khi cho de 2 em TT & TN, tiền o tiếc, chỉ tiếc cái công mình ngóng bài chất lượng, giờ nghe lão Khanh nói thấy ghét thiệt, ngay cả cái HĐ quảng cáo định kí cũng gác lại lun, chả thèm.

    1. NGUYỄN QUANG LẬP Post author

      Bọ mất mobile, mất hết các số, lại không muốn nói rộng ra, bà con biết nhiều mất việc bà con, không gặp được RC cũng tiếc, hy vọng lần sau, vài ba tháng nữa bọ lại vô sg

  55. Sao Hồng

    “… bài nào bài nấy hay điếc tai, người khen kẻ chê cũng điếc tai luôn”.

    HAY… Ù TAI, khen chê cũng ĐIẾC TAI…. (hoặc ngược lại chớ !)

  56. Sao Hồng

    Trích dẫn từ BBC cho bà con và Bọ tức luôn:
    ….
    Ông Trần Công Khanh từ SGTT nói thêm: “Cơ quan báo chí ở Việt Nam là công cụ, vậy thì làm sao người lao động lại có quan điểm khác với chủ lao động?”

    “Blog là quyền tự do, chúng tôi không can thiệp. Những bài anh viết trước đây, bên này không quan tâm.”

    “Nhưng khi anh bày tỏ thái độ khác, tờ báo lại là công cụ của nhà nước, hai bên phải thỏa thuận không thể làm việc với nhau nữa.”

    “Tờ báo là công cụ của nhà nước, hai bên phải thỏa thuận không thể làm việc với nhau nữa”.
    (lời Tổng thư ký TS SGTT:Trần Công Khanh)

    Ông Khanh khẳng định đây là quyết định riêng của tòa soạn, chứ không có sự can thiệp từ cấp trên.

    Ông cũng cho hay cho dù đã thôi hợp đồng với tòa soạn, ông Huy Đức vẫn giữ thẻ nhà báo và có thể cộng tác sau này với SGTT.

    Ông nói: “Tổng Biên tập chúng tôi đã nói anh ấy không bị cấm viết, nên vẫn có thể tổ chức để anh ấy viết cho SGTT.”

    Trong một bản tin phát đi ngày hôm nay, hãng tin AP trích lời ông Trần Công Khanh nói thêm chi tiết là Ban Tuyên giáo Trung ương đã “than phiền” về 100 bài blog và bài báo của ông Huy Đức.

    **** http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2009/08/090827_huyduc_work_termination.shtml ***

    Bà con nghe có lủng cà lủng củng như “vừa đấm vừa xoa” của ông Tổng (thơ ký) Khanh không ? ?
    Theo tui, bà con ta phải cảnh giác. Biết đâu đây là cách viết “hạ thấp trình độ cán bộ quản lý nhằm làm mất đoàn kết nội bộ báo chí Việt Nam ta” đây!
    Cảnh giác ! Cảnh giác ! Cảnh giác !
    (Hô to lên bà con ! Nhất là những ai hay đọc báo và viết báo !) He he…

  57. Văn Công Hùng

    Dạo này còm của mình hay tụt đi đâu ấy.
    Chả làm cỗ này thì chỗ khác, miễn là mình vẫn là mình. Giữ mình mới khó chứ giữ… báo thì dễ quá.
    Câu thơ Nguyễn Trọng Tín đọc ngẫm kỹ thấy… đau.

    1. Sao Hồng

      To Ama Công@… (Hùng Văn): “Dạo này còm của mình hay tụt đi đâu ấy”.
      ***
      Giàng ơi ! Tưởng “cùn” tụt chớ “còm” tụt thì lo cái giầy !
      He he…

    2. Ha Linh

      To Anh Sao Hong: bựa ni anh đi mô mà không vào còm nhà Bọ hè,
      em chỉ muốn nói là đọc cái còm mô của anh cũng phải cười không tủm tỉm thì cũng lăn lộn, không hì hì thì cũng phải khè khè…Em chắc phải cố mà đến Nha Trang bắt cóc anh Sao Hồng kể chuyện cho mà nghe để cười trận cho đã…

  58. tuyên hoá

    Tôi cũng rất thích các bài viết của Huy Đức và phục anh. Mong anh bình an, chân cứng đá mềm. Tuy nhiên, riêng về sự mất việc của anh, tôi nghĩ như điều tất yếu. Tôi nghĩ người thông thái, am hiểu thể chế chính trị, não trạng chính trị, thời tiết chính trị như anh HĐức thì anh hiểu hơn ai hết, viết như thế nào thì người ta để cho mình yên, đến mức nào thì buộc anh phải văng khỏi guồng máy chính thống. Bởi thế tôi nghĩ việc bị thôi vịêc ở báo SGTT( cũng là tờ báo do Bộ TTTT và Ban Tuyên giáo lãnh đạo, quản lý) của anh là tất yếu, mà người dự cảm trước, biết trước, hiểu hơn ai hết phải là anh HĐức. Nên tôi hơi lạ khi thấy anh có chút ngậm ngùi, có chút bất ngờ khi bị mất việc. Bởi vậy tôi nghĩ câu hỏi về nguyên do mất việc của anh HĐức là quá rõ. Bọ chỉ hỏi cho vui thôi, Bọ biết mười mươi, dẫu ông TBT báo SGTT kg có câu trả lời. Một lần nữa phục tài Bọ khi vẽ chân dung một ai đó.

    1. NGUYỄN QUANG LẬP Post author

      cảm ơn TH đã chia sẻ, có lẽ đây không phải sự mất việc, cũng không phải HD bỏ việc, còn bây giờ mình cứ nói tại ai tại ai e cũng phiền. Chỉ biết đây không phải việc trời sập, HD cũng khá nhẹ nhàng, không hề thấy hụt hẫng gì

  59. tuananhhn

    Bọ nói thì nói thế thôi chứ em doán Bọ cũng bức xúc vụ này. Bằng chứng là Bọ cũng mượn mồm ông Tín để nói tục được một câu ” đù má”

  60. Phil

    Cả ngày làm best daddy cho tụi nhỏ, chừ mới vô mạng được, chưa kịp đọc lại bài rì-pót và re còm phụ Bọ, chụp ngay entry ni đọc ngấu nghiến. Em thích nhất câu “Ở đời sợ nhất là mất cái tình chứ vì cái lý gì đó mà mất thì cái mất ấy cũng nhẹ tựa lông hồng, cần gì phải lo nghĩ.” Bác Osin đọc entry ni chắc cũng nhẹ lòng.

  61. ĐLinh

    để nói thẳng, nói to những điều tâm huyết như nó thì quả phải có cái dũng chứ bọ. BHT đã nói Sự thật hơn 1 lần bị chết chém đó sao

    1. Sao Hồng

      MèoLinh@… í lộn… Đlinh@ chứ, bóc được tem sướng hè sướng hè….
      Tui đang đu đưa bên bài của Phil@… thì chộ… máy Bọ rung một phát… Sau cú “động đất” tui thấy hiện lên “Bạn văn 29”. Tui click vô đọc nhẫn nha mấy bài nói về bác HĐ ở ARF, BBC, BX,… bụng nghĩ rằng: “Bóc tem Bọ là trách nhiệm mặc định của mấy em họ nhà… Mèo, mình đọc đã… Không nhẽ đàn ông đàng ang với nhau mà đi bóc tem nhau?? Có mà bị mắng cho là… he he…
      Nói nhăng nói cuội rứa thôi, cũng chúc mừng Đlionh@ bóc được tem BV29, bác Huy Đức ! He he…

Đã đóng bình luận.