Xóm gái hoang

Truyện ngắn

Minh hoạ của Đỗ Đức

 1. Hồi sơ tán ở làng Đông, nhà mình ở đầu làng, từ đấy cứ đi ngược lên phía Tây Bắc, băng qua rặng trâm bầu là gặp một cái bàu sen cực rộng, rộng đến nỗi đứng bên này bờ cứ tưởng mặt trời chui lên từ bờ bên kia. Bàu sen nước đen ngòm, sen và súng mọc tràn lan, chẳng ai chăm sóc. Không mấy khi thấy hoa sen, hễ có cái hoa nào mới nở là con nít vặt liền, đài sen cũng không thấy, chỉ thấy mỗi lá không thôi. Con nít ra đây không phải hái hoa sen, chủ yếu là bắt cá lia thia. Cá lia thia ở đây rất đẹp, to, khoẻ, chọi nhau rất hay. Mình cũng hay ra đây, lọ mọ suốt ngày phục bắt cá lía thia về chọi nhau với cá tụi bạn.

Bên kia bàu là một xóm nhỏ, có mấy túp lều tranh cất tạm, núp dưới rặng trâm bầu, xưa gọi là Xóm Bàu, bây giờ ai cũng gọi là Xóm gái hoang.  Ba người đàn bà ở đấy không phải gái chửa hoang, đấy là những người đàn bà bất trị.

Người nhiều tuổi nhất là mụ Cà, năm 1967 mụ chỉ hơn bốn chục tuổi.

Mụ Cà lấy chồng lúc 16 tuổi nhưng mãi không có con, chồng mụ chán đời uống rượu say, té xuống ao, chết. Khi đó vào năm 1953, mụ mới 21 tuổi, tham gia đội du kích rất tích cực. Đội trưởng du kích khi đó là cu Miễn, rất khen ngợi mụ, họp đội du kích nói đồng chí Cà nợ nước thù nhà, chiến đấu rất hăng say.

Mụ Cà đứng lên nói bá cáo tui chỉ nợ nước thôi, không có thù nhà. Cu Miễn nói Đế quốc Pháp lừa bịp dân ta, cho uống rượu say, nhiều người chết, trong đó có chồng đồng Cà, thù nhà của đồng chí Cà là ở chỗ đó đo. Mụ Cà  tròn mắt há miệng nói oa rứa a, oa rứa a.

Cuối năm 1953 Pháp từ Ba Đồn càn lên làng Đông, dân làng bỏ chạy chỉ còn đội dân quân vẫn ở lại giữ làng. Mụ Cà mải bắn địch một hướng, không biết Pháp vào làng theo hướng khác, anh em du kích bỏ chạy cả mụ vẫn không biết, bị một thằng Pháp xông đến đè cổ mụ trên cát, hiếp.

Mụ Cà chống cự quyết liệt, liên tục hô đả đảo đế quốc Pháp, đả đảo đế quốc pháp. Thằng Pháp khoẻ hơn, đè riết không cho mụ động cựa. Mụ vẫn không sợ, miệng vẫn hô vang đả đảo đế quốc Pháp. Lúc đầu mụ còn hô to, đầy đủ cả câu đả đảo đế quốc Pháp, sau nhỏ dần hụt hơi hơi dần, đã đảo đế quốc… rồi đả đảo đế… rồi đả đảo…Cuối cùng chỉ còn mỗi đả ả ả ả…Xong om.

 Chuyện mụ Cà bị một lính Tây hiếp cả làng ai cũng biết, bàn tán xôn xao. Cu Miễn họp đội du kích phát động căm thù. Cu Miễn nói đồng chí Cà kể lại cho anh em nghe. Mụ Cà nói kể cái chi? Cu Miễn nói kể việc đồng chí bị  giặc Pháp hiếp ra răng. Mụ Cà nói thì cũng giống như lẹo chắc, nhưng đây là hiếp rứa thôi, chi mà kể. Đồng chí Cu Miễn không biết lẹo chắc à?

Cu Miễn nói đồng chí Cà nghiêm túc vào, hiếp khác với lẹo chắc. Mụ Cà nói nhưng tui không biết kể chi hết. Cu Miễn nói ví dụ giặc Pháp đè đồng chí xuống, xé áo quần đồng chí rất dã man. Mụ Cà nói đúng rồi rất dã man. Tui chống cự rất quyết liệt, vừa chống cự vừa hô đả đảo đế quốc Pháp.

Cu Miễn mừng rỡ nói rứa đo rứa đo, đồng chí kể tiếp đi. Mụ Cà nói chỉ rứa thôi, biết kể chi nữa. Cu Miễn nói lúc đầu răng, cuối cùng ra răng cứ rứa mà kể. Mụ Cà hỏi kể thiệt a? Cu Miễn nói có răng đồng chí cứ kể rứa.

Mụ Cà nói bá cáo các đồng chí lúc đầu hắn đâm một phát tui chửi rất hăng, sau hắn đâm nhiều quá, sướng rồi hết chửi. Mọi người cười, vỗ tay ầm ầm, nói ua chầu chầu hay hè hay hè. Cu Miễn tức, đập bàn chỉ tay mụ Cà quát phản động, bắt mụ ni trói lại cho tui. Mọi người ngơ ngác không hiểu sao.

 Cu Miễn nói, mụ ni hớp tác hủ hoá với giặc Pháp, rứa mà các đồng chí không hiểu còn vỗ tay hoan hô. Mất lập trường rồi các đồng chí ơi! Mụ Cà nói đồng chí Cu Miễn nói rứa oan tui. Cu Miễn đập bàn chỉ mặt mụ Cà,  nói mụ Cà kia, tui không đồng chí với mụ. Mọi người nói ua chầu chầu đồng chí cu Miễn nóng quá. Cu Miễn hô cả trung đội đứng dậy, nghiêm! Tôi quyết định đuổi mụ Cà ra khỏi trung đội dân quân. Từ nay không được ai kêu mụ Cà là đồng chí, rõ chưa. Cả trung đội đập chân ưỡn ngực hô rõ.

Đáng lẽ mụ Cà im lặng không kiện cáo gì thì mọi chuyện cũng qua. Nhưng mụ tức, mụ gặp xã đội trưởng kiện đi kiện lại, nói tui không hủ hoá, giặc Pháp hiếp tui thiệt. Xã đội trưởng nói bị giặc Pháp hiếp, đồng chí có căm thù không? Mụ Cà nói bá cáo xã đội trưởng có căm thù. Xã đội trưởng nói căm thù răng lại nói sướng? Mụ Cà nói bá cáo xã đội trưởng tui không sướng.

Cu Miễn nói mụ đừng có chối, mụ nói sướng, cả trung đội nghe rõ ràng. Mụ Cà nói tui không sướng. Cu Miễn nói mụ có nói sướng không, mụ Cà nói có. Cu Miễn nói đó, mụ công nhận rồi đó, hết kêu oan nghe. Mụ Cà nói bá cáo xã đội trưởng tui vẫn oan. Xã đội trưởng nói đồng chí Cà nói hay,vừa kêu sướng vừa kêu oan là răng? Mụ Cà nói tui căm thù giặc Pháp, nó hiếp tui, tui không sướng, tại bướm tui sướng chứ tui không sướng. Mọi người cười, vỗ tay ầm ầm, nói úa chầu chầu hay hè hay hè.

Xã đội trưởng tức, đập bàn quát, bậy bạ, dung tục, phản động! Rứa mà các đồng chí còn cười được à. Mất lập trường!Mụ Cà khóc nói báo cáo xã đội trưởng oan tui quá. Xã đội trưởng nói oan răng mà oan! Mụ Cà khóc rống lên, nói oan oan, các đồng chí toàn cu, không ai hiểu được bướm…Xã đội trưởng đập bàn quát câm mồm! Xã  không có trách nhiệm hiểu cái bướm của mụ!

Mụ Cà phủi đít quần, nói è he, ẻ vô nói với các đồng chí nữa. Rồi về. Mấy thắng sau đi đâu cũng bị làng xóm chê cười, mụ Cà nói è he, ẻ vô ở làng ni nữa, rồi bỏ ra xóm Bàu ở.

Đó là người thứ nhất ra xóm Bàu.

 

            2. Người thứ hai là chị đóc Xấu. Mặt chị đẹp như mặt Đức Mẹ, phải cái chị cao quá, gần mét tám, hồi này là có thể thi hoa hậu nhưng ngày đó thì bị người ta coi là dị dạng. Bố mẹ chị nhiều năm hục hặc cũng vì chị càng ngày càng cao, mới 13 tuổi đã cao hơn hẳn đám trai làng, nhiều người nói è he đóc Xấu con tây, không phải con Mẹt Huỳnh mô. Bố chị nghi mẹ chị lấy Tây hoặc bị tây hiếp như mụ Cà. May chị càng lớn càng có nhiều nét giống bố, nên thôi.

Chị đi đâu, tụi con trai lén đi sau lưng, nhảy nhảy lên cho cao bằng chị, rồi bịt miệng cười với nhau, chị biết, không thèm ngoái lại, mặt vênh lên vẻ bất cần. Nhưng tối về thì ra giếng ngồi bưng mặt khóc.

Có lần chị về chợ Ba Đồn, chợ phiên sáu đông nghịt, thế mà chị đi đâu ai cũng thấy, cái đầu chị vượt lên cả ngàn người, chuyển động từ đầu chợ đến cuối chợ, ai nhìn cũng tức cười.Con trai Ba Đồn chạy rật rật theo chị, trầm trồ chỉ trỏ, nói oa chà ăn chi cao rứa hè, con ni e lấy voi. Có người vẽ cái bướm dài ba gang trên cột điện, đề: Đây là l. đóc Xấu.

Hai sáu tuổi rồi chẳng ai dám mang cau trầu đến hỏi, tuổi đó bị coi là ế chồng. Bố mẹ chị lo lắng vô cùng, bữa cơm nào cũng càm ràm răng con tui ế câm ế cảy ri hè. Chị nghe nói thế thì bỏ bát ra giếng ngồi khóc.Bố mẹ chị đánh tiếng ai muốn lấy đóc Xấu tụi tui cho không, không cần cưới hỏi chi hết, nhắn nhe từ đầu làng đến cuối xóm cũng chẳng ai thèm.

 Vừa lúc chiến tranh phá hoại miền Bắc, bom rơi đạn nổ khắp nơi. Hễ có máy bay, mọi người ba chân bốn cẳng chạy vào hầm, chị đóc Xấu không chạy, ngồi bó gối giữa sân. Bố mẹ chị dục xuống hầm, chị nói để con chết  bom cho xong, nhục lắm.

            Nhà ông Quắn ở Quảng Thuận lên sơ tán, chuyên nghề đúc soong nồi từ vật liệu máy bay. Nhà này rất giàu, làng Đông hồi đó nhà nào có vài nghìn đồng, dăm mười cây vàng gọi là giàu sụ, nhà ông Quắn còn nhiều hơn thế. Họ có đứa con trai tên Hào cao 2m, trắng trẻo đẹp trai, phải cái bị ngất ngơ, hình như bị down, suốt ngày ngồi ngạch cửa nhìn ra đường, thỉnh thoảng cười hậc cái, nói hay hè. Chẳng có gì cũng cười hậc cái, nói hay hè. Dòng họ ông Quắn chỉ mình ông là con trai, đẻ ra thằng con ngất ngơ, vợ chồng ông lo lắm, sợ tiệt giống. Biết chị đóc Xấu ế chồng, họ mừng húm, mang cau trầu đến hỏi liền.

            Lúc đầu chị đóc Xấu cự nự không chịu, sau cả vợ chồng ông Quắn, cả bố mẹ chị quì lạy như tế sao, chị tắc lưỡi  nói lấy thì lấy. Đám cưới chị đóc Xấu một bò hai lợn, to nhất lịch sử làng Đông. Cu Miễn bây giờ là chủ nhịêm HTX,  làm chủ hôn, như kiểu MC bây giờ, tay gõ cọc cọc vào micro, nói alô alô trăng trên trời có khi tròn khi méo/ Xấu yêu Hào thật khéo lắm thay. Chị đóc Xấu lần đầu son phấn, mặt cúi gầm không dám nhìn ai. Anh Hào ngồi cạnh chị , ngơ ngác nhìn mọi người, cười hậc cái, nói hay hè

Cu Miễn tay gõ cọc cọc vào micro, nói a lô a lô vui duyên mới không quên nhiệm vụ/  Xấu và Hào ưu tú cả hai/ người quốc sắc kẻ thiên tài/ tình trong hợp tác thuận, mặt ngoài hai họ ưa. Ông Quắc vỗ tay đôm đốp, nói đụ mạ Cu Miễn nói hay.

Rước dâu từ sân kho hợp tác, cô dâu chú rể cao lêu đêu nổi bật giữa đám rước. Mọi người nói ua chầu chầu giống tây giống tây. Chị đóc Xấu vấp cục đá ngã quị. Anh Hào đứng trố mắt nhìn. Mọi người nói kéo vợ lên tề,  Hào tề! Anh cứ đứng ngơ, cười  hậc cái, nói hay hè.

Đêm động phòng bà Quắc kéo chị đóc Xấu ra sau hồi, nói có khi chồng con không biêt mần chi mô, con phải bày cho hắn nghe con. Chị đóc Xấu  nói bày chị mạ. Bà Quắc làm động tác, nói đầu tiền mần ri nì ri nì, sau nó chịu rồi thì ri nì ri nì, nghe chưa. Chị đóc xấu ngượng nghịu cúi mặt, nói dạ. Bà ẩn chị đóc xấu nằm xuống, ngồi lên giật giật, nói rồi ri nì ri nì, nghe chưa. Chị đóc xấu nói dạ, bà nói rồi ri nì ri nì, nghe chưa. Chị đóc xấu nói dạ. Bà Quắc  vực chị đóc Xấu ngồi dậy, vỗ vỗ lưng, nói cố lên con, đầu tiên ngượng chút thôi, sau sướng mê man luôn, khe khe khe.

Vợ chồng ông Quắc nằm phòng bên nín thở nghe động tĩnh. Bà Quắc nói không biết con mình có làm ăn chi được không. Ông Quắc nói è he lo chi hè, chó mèo còn làm được nữa là người.Trong buồng, chị đóc Xấu nằm ngửa chờ đợi, anh Hào ngồi bó gối nhìn chị lom lom, cười  hậc cái, nói hay hè. Chị đóc Xấu chờ mãi không được, bèn trật vú ra nói đây nì đây nì. Anh Hào đặt tay lên vú, cười hậc cái , nói hay hè. Chị đóc Xấu trật bướm ra nói đây nì đây nì, anh Hào đặt tay lên bướm, cười  hậc cái, nói hay hè. Cứ để nguyên tay vú tay bướm, anh Hào ngồi nhìn lom lom, cười hậc cái , nói hay hè, rồi lăn ra ngủ như chết.

Cả tháng trời sáng nào bà Quắc cũng kéo chị đóc Xấu ra sau hồi nói răng rồi răng rồi, chị đọc Xấu ứa nước mắt nói không răng cả mạ ơi. Bà Quắc lại làm động tác, nói đầu tiền mần ri nì ri nì, sau nó chịu rồi thì ri nì ri nì, rồi ri nì ri nì. Chị đóc Xấu ôm mặt khóc, nói mạ ơi cho con về nhà.

Không biết vợ chồng ông Quắc bàn bạc ra sao, tối đó ông Quắc vào buồng, vuốt lưng xoa đầu chị đóc Xấu, nói thôi, con chịu khó để ba mần ví dụ cho chồng con coi. Lập tức ông bị ăn một cái tát rụng mất cái răng cửa. Ông Quắc ôm mồm nhăn nhó, nói hay để ba thuê đứa mô mần ví dụ, ông lại ăn thêm một cái tát, rụng mất cái răng cửa nữa. Anh Hào nhin  cái mồm đầy máu của ông Quắc, cười  hậc cái, nói hay hè. Chị đóc Xấu đùng đùng xách áo quần ra về, hai vợ chồng ông Quắc qùi xuống ôm chân chị khóc nói khoan khoan, còn nước còn tát con ơi!

 Cu Miễn đến nhà ông Quắc, nói chúng tôi coi gia đình bác là người của hợp tác, cháu Hào chưa biết làm chồng thì hợp tác phải có trách nhiệm.

Ông Quắc gật gà gật gù, nói phải phải, hợp tác yêu cầu chi vợ chồng tui chấp hành liền. Cu Miễn chém tay mấy cái, nói chủ nhiệm HTX mần ví dụ nhất định đóc Xấu phải chấp hành. Ông Quắc gật gà gật gù, nói phải phải.

Tối đó Cu Miễn vào buồng chị đóc Xấu, nóí đồng chí đóc Xấu, tui được hợp tác giao nhiệm vụ mần ví dụ cho đồng chí Hào coi, đồng chí cứ coi tui như đồng chí Hào, mần như thiệt nghe không? Cu Miễn nói chưa xong đã ăn một cái tát, rụng liền hai cái răng cửa. Cu Miễn  tức, nhảy ra sân thổi còi gọi dân quân tới. Vợ chồng ông Quắc lạy lục Cu Miễn, đền một trăm đồng Cu Miễn mới chịu thôi, vụ án mần ví dụ tạm thời khép lại.

Cu Miễn nói đóc Xấu vô cớ đánh chủ nhiệm hợp tác, đuổi cổ nó ra khỏi đoàn đội. Chị đóc Xấu nói không cần đuổi mất công, tui cút khỏi làng giờ. Chị ôm anh Hào khóc, nói ôi chồng ơi chồng ơi, chó mèo còn biết làm răng chồng không biết. Anh Hào cười hậc cái , nói hay hè.

Chị đóc Xấu lạy ông bà Quắc, một mình đi thẳng ra xóm Bàu. Đó là người thứ hai trong Xóm gái hoang.

 

3.Người thứ 3 là chị Mai. Chị  hơi thấp, múp máp, da trắng ngần, đặc biệt chị hát hay ngâm thơ đều hay cả. Người thì gọi chị là Châu Loan xóm, người thì gọi Tường Vi xóm.

Họp đội, họp xóm, họp đoàn, đám cưới đám hỏi  nhất nhất phải có chị hát mới xong. Mọi người nói Châu Loan mô rồi hè? Chị đứng lên liền, nói đây đây. Người nóí ngâm bài rứa là hết đi, người nói không không ẻ vô bài nớ, ngâm bài chào sáu mốt đỉnh cao tề.

 Chị thuộc toàn thơ Tố Hữu thôi, mấy bài trong sách giáo khoa chị thuộc sạch. Hỏi nước mình có ai là nhà thơ, chị nói Trần Đăng Khoa với Tố Hữu, hỏi còn ai nữa không, chị nói từng nớ ngâm đã rã họng ra rồi, nhiều chi lắm. Đầu buổi ngâm thơ cuối buổi hát, hoặc ngược lại, khi nào cũng vậy ở đâu cũng vậy. Mọi người nói Tường vi mô rồi hè, chị đứng lên liền, nói đây đây. Người nói hát bài Noọng ơi trăm ngàn nở hoa đi, người nói dở dở  quẹt quẹt, hát nắng toả chiều nay tề. Chị  hát say sưa, miệng hát ngực rung hấp dẫn vô cùng.

Có hai người mê chị, một là anh Toả bí thư chi đoàn, hai là Cu Mèo con trai cu Miễn. Mỗi lần chị Mai hát, anh Toả nhìn miệng chị không chớp, miệng mấp máy, người đu đưa, nói hay hè hay hè; cu Mèo nhóng cổ nhìn ngực chị rung rung, thè lưỡi liếm một vòng, nói đụ mạ hát rứa mới hát chơ, lại thè lưỡi liếm một vòng, miệng thít thít.  Nhưng chị Mai ghét Cu Mèo, yêu anh Toả. Cu Mèo tức lắm, đứng dạng háng chặn đường chị Mai hỏi tui thua cu Toả cái chi? Chị nói không, bỏ đi. Cu Mèo vượt lên nói tui tên Mèo, xấu phải không? Chị nói không, lại bỏ đi.

Tối cu Mèo trèo lên cây xoan sau hồi nhà chị Mai, dóng mồm xuống cửa sổ nhà chị kêu vơ Mai nời… tui ưng Mai rồi vơ Mai! Vơ Mai nời… cu Toả không bằng bãi cứt trâu, ưng hắn mần chi. Chị Mai đóng cửa sổ, cu Mèo hát hờn căm bao lũ tham tàn… cu Toả! Rồi lại hét Mờ eo meo huyền Mai! Mờ ai mai huyền Mèo. Tôi nào cũng ầm ĩ, không cho ai ngủ ngáy gì cả.

Buổi trưa nắng nóng chị Mai gánh lúa về, cu Mèo chặn đường, dạng háng nói ưng tôi đi, mai mốt tui làm lái xe. Chị Mai đang gánh lúa, mệt, nói ẻ vô, bỏ đi. Cu Mèo lại vượt lên trước, đứng dạng háng, nói ưng tui đi, mai mốt bọ tui lên xã, tui làm chủ nhiệm. Chị Mai đánh môi cái bịp nói ẻ vô, bỏ đi. Cu Mèo vẫn không chịu, lại vượt lên, đứng dạng háng, tụt quần nói, cu tui ri nì, Mai ưng không? Chị Mai vứt gánh lúa, chồm tới túm chim cu Mèo nghiến răng vặn, nói khoe cái cố tổ mi, khoe cái cố tổ mi. Cu Mèo kêu như cha chết, nhưng đi đâu cũng khoe em Mai cầm cu tau rồi, khen cu tau đại chang,  bằng mười cu Tỏa, khe khe khe..

Tết năm 1967, làng làm hội diễn văn nghệ ở đình làng. anh Toả chị Mai hát song ca bài Trước ngày hội bắn. Chị Mai mặc váy, cầm cái ô xoay xoay e thẹn, bắp chân trần trắng muốt, liếc cái, hát ai tin anh nói… anh Toả mặc áo quần bộ đội, đội  mũ tai bèo, liếc cái, hát vì sao em nói nghe nào…Bà con nói ua chầu hầu hay hè hay hè. Cu Mèo đứng dậy nói hay cái l. mạ bay! Bà con nói ua chầu chầu cu Mèo nói bậy quá hè. Cu Mèo nói đồ xã viên biết chi! Rồi hát rống lên hờn căm bao lũ tham tàn… Mai Toả!

Mọi người nói ua châù chầu cu Mèo ỷ thế con chủ nhiệm mất trật tự quá hè. Cu Mèo nói đồ xã viên biết chi! Rồi lại hát cu cu Toả ơi, cu cu Toả ơi.. chim mi mô rồi, chim mi mô rồi… đọ tau cái coi. Bà con đòi đưa cu Mèo ra kiểm điểm, cu Miễn nói đồng chí cu Mèo nóng tính, có nói bậy nhưng xuất phát từ tấm lòng yêu thương xã viên nghèo như đồng chí Mai.  Rứa là tốt. Quan trọng là tấm lòng, không quan trọng cái lỗ mồm. Người nói tốt rứa a tốt rứa a, người không nói gì, người nói tốt rứa đo tốt rứa đo.

Anh Toả nói đồng chí Cu Miễn sai rồi, nguỵ biện bao che con cái. Cu Miễn nói chính đồng chí cu Toả mới nguỵ biện. Anh Tỏa hỏi răng, cu Miễn nói đồng chí là bí thư chi đoàn, mồm nói căm thù giặc sâu sắc, yêu Tổ quốc nồng nàn lại không chịu gương mẫu xung phong đi bộ đội. Cu Toả nói khó chi, tui đi ngay!

Ra tết anh Toả đi bộ đội, cu Miễn nói rất hoan nghênh tinh thân dám nghĩ dám làm của đồng chí cu Toả, rồì tổ chức cho làng Đông học tập tinh thần đồng chí cu Toả. Cu Miễn đề nghị chị Mai làm bí thư chi đoàn, gánh vác cho người đi xa. Chị Mai nghe nói vậy thì nhận, cu Miễn nói rứa mới thấy hậu phương yêu thương tiền tuyến chơ, khe khe khe.

Cu Mèo nói tui muốn lấy con Mai, làm răng bọ? Cu Miễn nói mồm mi thối lắm, được cái chim cu mi kiên cường, tận dụng thế mạnh đi con. Rồi nói với chị Mai đồng chí cu Mèo chậm tiến, đồng chí nên gặp riêng nhắc nhở.

Tối, chị Mai họp chi đoàn ở kho hợp tác, hết họp thì bảo cu Mèo ở lại nhắc nhở, cu Mèo đè chị ra hiếp liền. Chị Mai xấu hổ không dám nói ai, đi một mạch xuống Quảng Thanh, ngồi đợi máy bay tới thả bom thì lao vào. Chị không chết, bị một mảnh bom đâm đúng cuống họng, không nói được, nói gì cũng cứ dá da da da.

Cu Mèo nói tui cần mồm dưới, không cần mồm trên, Mai lấy tui đi. Chị Mai trợn mắt đạp vào bộ hạ cu Mèo một phát, nói dá da da da… dá da da da! Cu Miễn nói hoàn cảnh đồng chí rất khó khăn, đồng chí về làm dâu nhà tôi, chúng tôi có trách nhiệm giúp đỡ đồng chí. Chị Mai trợn mắt đập vào mồm cu Miễn một phát, nói dá da da da… dá da da da, rồi xách áo quần ra thẳng xóm gái hoang.

 

4. Xóm chỉ có 3 nhà, về sau thì có cả trăm nhà nhưng năm 1967-1968 chỉ có ba nhà thôi. Mụ Cà nói tao trưởng xóm, hai đứa bay xóm viên, khỏi bầu bán chi mệt. Chị đóc Xấu nói cho em xóm phó cho oách, con Mai nhỏ tuổi nhất làm xóm viên, đồng ý không? Chị Mai cười, nói dá da da da.

Phần vì xóm quá xa các làng, phần vì đồn đại, thêu dệt ba người đàn bà Xóm gái hoang rất ghê rợn, nhiều người sợ cấm con cái không được ra đó. Người ta đồn hễ ai ra Xóm gái hoang về thì không cháy nhà cũng mất của, chết bất đắc kì tử không chừng. Xóm không có ai vãng lai, cái xóm nhỏ ba ngôi nhà như một vương quốc riêng.

Bàu sen mênh mông cho họ đủ thứ ăn, lại còn thừa mang bán. Tôm cá ê hề, ngó sen đài sen hoa sen thu nhập cũng khá, họ còn thả rau muống dây, mỗi tuần xuống chợ gánh rau muống, gánh cá, gánh  sen, ăn uống thoả thuê còn thừa cả nghìn đồng một tháng. Chị đóc Xấu nói ua chà, răng sướng ri hè, biết rứa em bỏ hợp tác từ khi mới đẻ. Mụ Cà nói hợp tác với hợp teo, cu Miễn mưu mô cả năm không bằng tau ngâm l. bàu sen một buổi. Chị Mai cưòi nói dá da da da.. dá da da da.

Nhưng buồn. Ngày mải làm quên, tối buồn rũ ra. Buổi tối, ba ngườì ăn cơm chung, ăn xong mụ Cà buông bát nằm dài ra, nói bây chừ mần chi hè? Chị đóc Xấu cũng buông bát nằm dài ra, nói mần chi hè? Chị Mai nằm dài ra theo, nói dá da da? Mụ Cà bày rượu ra uống, một bát uống vòng, uống được ba bát thì say, như lũ cuồng đập phá lung tung. Mụ Cà nhảy lên hòn đá, dạng háng bôm bốp nói vơ đàn ông … đây nời đây nời!! Chị đóc Xấu chổng mông vỗ bem bép, nói đây nời đây nời! Chị Mai tụt quần, cầm quần khua khua chạy quanh sân, nói dá da da…. dá da da! Cả ba nằm vật ra, không ai nói với ai, thở vào thở ra, miệng chóp chép. Mụ Cà nói đàn ông ngu chi ngu lạ, chị đóc Xấu nói ừ đo, ngu chi ngu lạ! Chị Mai nói dá da da! Rồi ba chị ngồi ôm nhau khóc, khóc đến dã rượu thì ngủ lịm.

Ba chị ra chợ, thấy có người đứng ôm cái đài orionton đòi bán, họ mua ngay, 700 đồng cũng mua, về nhà tranh nhau mở. Đài phát tin chiến thắng, mụ Cà vỗ đùi đánh bốp, nói thấy chưa, tau nói đúng chưa, chết cha Mỹ Diệm chưa! Chị đóc Xấu nằm vật ngửa ra, chổng chân lên trời, nói oa làng ơi sướng! oa làng ơi sướng ! Chị Mai cười toe toét nhảy chồm lên chị đóc Xấu dập dập, nói dá da… dá da… dá da.

Nhưng nghe mãi cũng chán, quanh đi quẩn lại cũng chỉ tin chiến thắng, hết chỗ này thắng lợi đến chỗ kia thắng lợi, Mụ Cà thở ra, nói răng thắng hoài thắng huỷ rứa mà chưa thấy hoà bình chi cả hè. Chị đóc Xấu nói ừ đo… ừ đo, chị Mai nói dá da… dá da. Đài vẫn phát tin thời sự, miền Nam thắng lớn nơi này nơi kia, miền Bắc sản xuất thắng lợi nơi này nơi kia, lãnh đạo thăm hỏi nơi này nơi kia. Mụ Cà nốp ruột kêu, nói vơ đài nời, hát đi với, nói chi nói lắm.

  Nằm dài vuốt bụng chán thì vùng dậy lấy soong nồi gõ ầm ĩ, lại còn múa hát. Mụ Cà nói lối như ta đây là Lê Thị Cà, một lần tây hiếp đến già không quên, rồi gõ cái choeng! Chị đóc Xấu, chị Mai nhảy nhảy gõ gõ choeng choeng! Mụ Cà hát này này ơi chị em ơi, Chị đóc Xấu nói ơi, Chị Mai nói dá da. Mụ Cà hát lũ đế quốc vô cùng tàn ác, sức đã dai mà cặc lại to, thế nên ta phải căm thù, choeng! Chị Mai, chị đóc Xấu nhảy nhảy gõ gõ choeng choeng!

  Hát hò chán lại nằm vật ra, ba người ba góc, không ai nói với ai. Máy bay xoẹt qua, mụ Cà nhảy lên hét vơ Đế quốc Mỹ nời, răng không thả phi công, toàn thả bom, ngu rứa ác rứa. Chị đóc Xấu cũng nhảy lên,  hét ngu ngu!… ác ác! Chị  Mai nhảy chồm chồm, hét dá da… dá da!

Mơ được ước thấy, phi công nhảy xuống bàu sen thật.

 Một đêm, bộ đội dưới cảng Gianh bắn trúng máy bay, chiếc F4H cháy rùng rùng, đâm đầu xuống chân núi sau làng Trung Thuần, dân các làng sung sướng reo vang. Ba chị cùng nhảy cà tẩng, lấy soong nồi gõ ầm ĩ. Chợt nghe cái bụp phía bàu sen, ngó ra thì thấy một cái dù đỏ xoè rộng trên bàu. Ba chị sướng rêm, lội ra ngay. Hồi này dù là một chiến lợi phẩm dân chúng rất mê. Hễ có một cái dù pháo sáng, dù phi công nào rơi là từ dân chúng từ bốn phương tám hướng nhào ra, tay lăm lăm dao kéo, mạnh ai nấy xẻo. Nhiều khi tranh giành đập đánh nhau chí tử.

Ba chị cùng tay dao tay kéo lao ra. May tối hôm đó hình như mọi người mải xem máy bay cháy, không để ý, chẳng thấy có ai chạy ra, ba chị lân đầu được một cái dù trọn vẹn, lại dù đỏ, sướng ngây ngất.Cuốn xong dù thì thấy một cái đầu nhô lên, ba chị rú lên chực bỏ chạy, cái đầu nói rốp rít xốp xít, ba chị nhìn lại, hoá ra là một phi công Mỹ, họ cứ đứng trơ nhìn  nhau.

 Mụ Cà sực tỉnh chĩa dao vào thằng Mỹ, nói dơ tay lên. Thằng Mỹ nói rốp rít xốp xít. Mụ Cà dơ dao đe, nói cha tổ mi, tau nói mi dơ tay lên. Thằng Mỹ cứ đứng trơ, nói rốp rít xốp xít. Chị đóc Xấu nói Đế quốc Mỹ ngu chi ngu lạ. Chị Mai vung hai tay lên, nói dá da da, thằng Mỹ dơ hai tay lên liền. Mụ Cà, chị đóc Xấu trố mắt ngạc nhiên, nói con Mai nói chi mình không hiểu mà thằng Mỹ hiểu liền.

Mụ Cà chỉ tay vào xóm, trợn mắt với thằng Mỹ, quát dá da da da! Thằng Mỹ vội vàng đi vào xóm liền. Mụ Cà cười, nói è he, tưởng răng, tiếng Mỹ dễ òm!

 

5.Mụ Cà nói giải nó lên huyện đội ngay, chị đóc Xấu nói cho nó tắm rửa ăn uống đã chị, tội. Chị Mai gật gật đầu nói dá da. Mụ Cà dắt thằng Mỹ đến cái giếng đất rộng bằng cái nong, sâu chừng một mét, chỉ cái gàu nói dá da da, thằng Mỹ gật đầu nói rốp rít xốp xít, rồi nhảy bùm xuống giếng, có lẽ nó tưởng cái bồn tắm.

Mụ Cà tức giận nhảy chồm chồm, nói, dá da da da, ngu ngu. Thằng Mỹ nhăn răng cười nói rốp rít xốp xít. Chị đóc Xấu nói chị nói rứa nó không hiểu mô. Mụ Cà hỏi nói răng thì hiểu, chị đóc Xấu nói chị không nghe đài diễn kịch à, tụi Mỹ toàn nói không có dấu. Mụ Cà chõ mồm xuống giếng nói thang My kia may ngu qua, giêng an sao may nhay xuông tam, thằng Mỹ lại nhăn răng cười nói rốp rít xốp xít. Mụ Cà tức, nói rốp rốp cái mả cha mi, ngu chi ngu lạ.

Thằng Mỹ ăn cơm, chị đóc Xấu  nói cơm, thằng Mỹ nói cóm, chị đóc Xấu nói cơm ngon, thằng Mỹ nói cóm ngón. Chị đóc Xấu nói canh, thằng Mỹ nói cắng. Chị đóc Xấu nói canh ngon, thằng Mỹ nói cắng ngón. Mụ Cà  gật đầu khen thằng Mỹ, nói giỏi giỏi! Thằng Mỹ nói dòi dòi, mụ Cà nói dòi dòi cái  l. mạ mi, thằng Mỹ nói lón má ngón? Ba chị cườì nghiêng ngã.

 Chị đóc Xấu nói hay để nó ở đây vài buổi cho vui, mình nuôi nó như nuôi con chó béc giê, có chi mô mà. Mụ Cà nói ý con Mai răng. Chị Mai gật đầu nói dá da. Chỉ có giường chị đóc Xấu thằng Mỹ mới nằm vừa, chị để nhà cho thằng Mỹ ở, sang ngủ với mụ Cà. Nửa đêm chị đóc Xấu trằn trọc không ngủ được. Mụ Cà hỏi răng không ngủ, chị đóc Xấu nói nằm giường chị đau lưng lắm.

 Mụ Cà nói hay cho mi sang ngủ với thằng Mỹ? Chị đóc Xấu cười rúc rích, ôm lưng Mụ Cà hỏi tây hiếp chị ra răng, Mụ Cà nói sướng chơ răng. Chị đóc Xấu nói sướng răng sướng răng, kể đi kể đi. Vừa lúc chị Mai nhảy xổ vào nhà khua chân múa tay nói dá da dá da. Cả ba chạy ra thì thấy thằng Mỹ quỳ giữa sân làm dấu thánh, vừa khóc vừa nói rốp rít xốp xít.

Chị đóc Xấu nói nó cầu chúa đó, mụ Cà nói Đế quốc Mỹ cũng có chúa à, chị đóc Xấu nói có chơ, chúa che chở hết mà. Mụ Cà nói chúa thần kinh, che chở tầm bậy tầm bạ, chị Mai lắc đầu nói dá da da da. Chị đóc Xấu nói chà, còn hơn che chở cu Miễn cu Mèo.Mụ Cà nói ngó bộ tui bay thương thằng Mỹ rồi đó, lộn xộn là tau giết nghe chưa. Chị đóc Xấu nói mô có mô có, chị Mai nói dá da… dá da!  Mụ Cà nói chà còn chối, thấy thằng cao to đẹp trai, bướm đứa mô đứa nấy nhóp nhép như mang cá mè, tau lạ chi . Chị đóc Xấu nói mô có mô có, chị Mai nói dá da…dá da

Sáng mai ba chị bắt thằng Mỹ tát giếng, đào lại giếng. Chị đóc Xấu, chị Mai phụ với nó. Thằng Mỹ đưa thùng nước lên, chị Mai đón lấy, cười cái, liếc cái. Thằng Mỹ nói rốp rít xốp xít. Chị Mai cười cái, liếc cái, dẩu mồm nói dá da. Thằng Mỹ cười khư khư khư. Chị đóc Xấu tát nước, thỉnh thoảng hích thằng Mỹ, liếc cái. Thằng Mỹ cũng hích lại, liếc cái. Chị đóc Xấu lườm yêu, đập phát vào lưng trần thằng Mỹ, cười hi hi hi. Thằng Mỹ vuốt vuốt mông chị, cười khư khư khư.

 Chị Mai đứng trên bờ nhìn thấy, tức, chạy tìm mụ Cà, lôi ra giếng, hết chỉ thằng Mỹ, nói dá da, lại chỉ chị đóc Xấu, nói dá da, hai tay chị đập đập xoa xoa, nói dá da… dá da. Mụ Cà chỉ mặt chị đóc Xấu nói tao cảnh cáo mi nghe chưa, giai cấp mô có con cu của giai cấp đó, đừng có lộn xộn. Chị đóc Xấu xịu mặt nói chị nói rứa oan em, em căm thù Đế quốc Mỹ mà. Mụ Cà nói mi căm thù chớ bướm mi không có mắt, biết ai mà căm thù, ngu lắm!

 Mụ Cà thở ra nói, ua chao ôi, đế quốc thực dân toàn bọn to con đẹp trai, tức chi tức lạ. Đêm, mụ Cà kèm chặt chị đóc Xấu, nói đừng có lộn xộn em à, lộn xộn là tao đem nó đi nộp huyện đội liền, chị đóc Xấu nói răng chị không nghi con Mai, toàn nghi em.

Mụ Cà nghe nói thế thì giật mình, chạy sang tìm, cả thằng Mỹ cả chị Mai đều không có. Hai chị chạy tìm khắp nơi thì thấy thằng Mỹ đang đứng dựa gốc cây, bế xốc chị Mai lên hôn. Mụ Cà nấp rình với chị đóc Xấu, thấy hôn môi, lạ quá, hỏi yêu là hun rứa à, chị đóc Xấu nói yêu là hun môi, chị không biết à. Mụ Cà nói tụi choa lớp trước, thích thì tụt quần mần đến mần đại, biết hun hít chi mô.

Đến đoạn thằng Mỹ kéo quần chị Mai thì mụ Cà xông tới, giằng chị Mai ra, đạp phát vào hạ bộ thằng Mỹ, tát một tát vào mặt chị Mai, nói á a cái con ni gan trời, dám yêu Đế quốc Mỹ. Chị Mai ôm chân chị Cà khóc nói dá da dá a.. Mụ Cà lại cho thêm một tát nữa, nói mi là con phản động. Chị Mai lại ôm chân mụ Cà khóc rú lên, nói dá da… dá da da.

Mụ Cà ôm đầu ngửa mặt kêu, ôi chúa ơi chúa ơi, chúa cho đàn ông nước con to con đẹp trai đi chúa, không đàn bà con gái phản động hết! Dứt lời mụ Cà cắp nón đi liền, nói tau lên huyện đội báo người ta lôi cổ nó đi cho rồi, ngồi canh  tui bay nhọc lắm.

 Mụ Cà gặp Cu Miễn đạp xe đạp dọc đường, Cu Miễn hỏi đi mô, mụ Cà nói bắt được phi công, Cu Miễn nói để tui lên báo cho, tui có xe đạp. Mụ Cà nói tui lên báo công để lấy bò chơ. Cu Miễn nói bò mô trên huyện đội, người ta thưởng mồm thôi, bắt hợp tác chi bò chơ ai chi. Mụ Cà nói thiệt không, Cu Miễn nói răng không. Mụ Cà nói rứa Cu Miễn có thưởng bò tui không, cu Miễn nói răng không.

Mụ Cà quay về, đến gần nhà thì chị Mai ra khoa chân múa tay, mặt mày tái mét, nói dá da da da…. dá da da da. Mụ Cà lật đật chạy vào nhà, vừa lúc thằng Mỹ và chị đóc Xấu kéo quần lên. Mụ Cà xông tới tát thằng Mỹ tới tấp, nói cha tổ Đế quốc Mỹ cha tổ Đế quốc Mỹ. Chị Mai nhảy chồm chồm trước mặt thằng Mỹ, hai tay xỉa xỉa, nói dá da… dá da… dá da! Mụ Cà quay lại xốc cổ áo chị đóc Xấu, quát mi hứa ra răng nói lại tau nghe. Chị đóc Xấu ôm lấy Mụ Cà khóc nói em chừa rồi em chừa rồi, đau lắm đau lắm, từ nay em ẻ vô Đế quốc Mỹ.

Cu Mèo đem đội dân quân xông vào, chĩa súng vào thằng Mỹ nói dơ tay lên. Mụ Cà giật tay cu Mèo, nói mi về nói hợp tác đưa bò cho tau, tau giao thằng Mỹ liền. Cu Mèo quát câm mồm, tội các chị giấu thằng Mỹ tui chưa đem ra toà, còn dám đòi bò! Nói xong cu Mèo áp giải thằng Mỹ đi. Mụ Cà nói Đế quốc Mỹ mình không thua, chỉ thua cu Mèo cu Miễn thôi.

Tại hội nghị báo công, cu Miễn nói Đội du kích làng Đông đã mưu trí dũng cảm tóm gọn tên phi công Mỹ, giải thoát cho ba phụ nữ đang bị nó làm nhục. Hội nghị ồ lên, người nói giỏi giỏi, người nói tài tài, người nói phục phục.

Ua chầu chầu

 

 

 

 

 

 

 

297 thoughts on “Xóm gái hoang

  1. Nguyen Ngon

    Lang thang qua chiếu rượu bác Lập, bác không mời tôi cũng cứ vào. Chẳng ngờ đông vui quá, bữa nào cũng có hàng trăm thực khách. Bác khéo chế biến nên món ăn dân dã, lạ miệng chiêu bằng rượu quốc lủi…ua chầu chầu, đã quá đã quá. Cũng có lần tôi qua cửa hàng quốc doanh, ăn món do anh Đâm Ba hay Đông Ba gì đó chế biến. Anh ý vừa đi Mỹ về, chế biến món ngon vật lạ nhưng mùi vị cứ linh tinh xoè lên, tưởng là cay lại hoá ngọt, tưởng thơm mà lại mùi khó ngửi …chẳng hợp khẩu vị của mình, chắc hợp với các xếp chuyên ăn sơn hào hải vị. Xong bữa rồi mới biết anh ý bày tiệc để mừng xếp chứ không phải cho bọn dân dã chúng mình.
    Nào, trăm phần trăm chúc bác sức khoẻ dồi dào. Khà…ua chầu chầu.

  2. Mai Tran

    Cảm ơn A.Lập. Mấy bửa nay nhiều trang Web tiếng Việt bị Hack nên mới có dịp lướt Blog của các Anh.Tôi có nhận xét là các Blogger Bắc Hà sâu sắc , khéo léo…Giờ tha hồ nói viết miển đừng phạm HUÝ là được.Tôi vừa đọc ”CHUYỆN 4 CON CẶC PHẢN ĐỘNG ” ,ĐỤ LÀ VI PHẠM… thật thú vị như các chuyện của anh.Chúc NQL luôn vui khỏe…

  3. Tuấn Đức

    đọc thấy cay hè. Toàn như đám cu Miễu, cu Mèo lãnh đạo cả thì chắc có nhiều xóm hoang kia lắm. Bọ làm em đọc xong đắng hết cả miệng.

  4. Thuan

    Cảm ơn tác giả đã cho thưởng thức một món lạ mà ngon, lâu rồi mà vẫn mới.
    Hôm nay cả nhà cùng được cười…vui, vui lắm …

  5. PhongĐạiPhong

    Chào bác Lập.
    Vào đọc bác đã lâu nhưng đây là lần đầu tiên tui viết vài trự vào đây gọi là chào bác và các anh em.
    Tui người Quảng Bình-Quê Đại Phong và cũng hay nói: “chầu, hay hè”.
    Nguyên do là đọc bài bác Trần Đăng Khoa khen bác thấy bác Khoa khen dữ quá nên tìm truyện ni để đọc.
    Lúc đầu tưởng bác Khoa khen nịnh bác, nhưng không ngờ bác Khoa khen thiệt. Tui càng đọc càng sướng. Sướng quá tui gửi link đi mấy chỗ, gửi cả qua Pháp. Hôm ni anh chị em trong cơ quan toàn đến khen hay. Có em kế toán cười bất nấc cụt luôn. Còn con bạn ở Pháp thì không tin – Phải thôi vì ngày trước hắn ở trong vĩ tuyến 17 cả ngày và đêm (Huế) mần chi biết bối cảnh miền Bắc đi lên CNXH của anh em mềng.
    Bác Khoa khen bác viết chuyện tục mà thơm tho-Tui cho là bác Khoa thánh thật. Tui lại ghét ai đó chê truyện ni dở-lại nói kiểu văn học bác học hay bình dân chi đó. Tui cho nói rứa là không chuẩn-cần chỉnh. Văn học mà cũng phân chia giai cấp, mâm ghế thì chán lắm. Vả lại tui thấy viết truyện như bác mấy mụ bán thịt heo thịt gà gia vị ngoài chợ Ba Đồn, Đồng hới… đọc hiểu liền. Không cần có người giảng. Mình viết cho nhân dân tê bác hè.
    Tui nghe bác Phùng Quán đọc thơ cho vợ ở Nghi Tàm: Ở với nhân dân thì thơ không thể khác – Tui thấy hay: Ở với nhân dân thì văn không thể khác.
    Cho tui ngoài lề một tí vì tui biết bác trong Hội Nhà văn. Tui nghe nói vừa rồi Đại hội Nhà văn hay lắm. Bác viết một truyện về Đại hội đó đi. Tui vô chỗ bác Trần Nhương, rồi chỗ bác Tạo. Đọc xong thương bác Quốc và bác Hảo quá, nhất là bác Quốc. Bác Quốc khóc thiệt à bác? Thảm hè. Tui lại vô trang bác Phạm viết Đào thì lại thấy tường thuật các vụ vật. Đại hội Nhà văn mà như Liên hoan vật toàn quốc rứa.
    Tui thấy bác Đào nhận xét bác Quốc và bác Hảo rứa là chưa đúng. Tui cũng được biết bác Đào có anh trai hy sinh ở biên giới phía Bắc. Bầu BCH Hội là một phần của Đại hội chứ không phải là phần quan trọng nhất. Vì BCH có làm được gì không trong nhiệm kì là phải xem Đại hội bàn bạc, định hướng, giao nhiệm vụ như răng. Mà lại không cho chất vấn, kiểm điểm BCH cũ lại là một cái thiếu sót nữa. Đại hội Nhà văn thì nên dành nhiều tâm sức, trí tuệ cho việc văn chương.
    Thực ra thì ai làm Hội trưởng mà chẳng được. Văn, thơ khó rứa còn viết được nữa là làm Hội trưởng.
    Tui lại thấy bác Khoa khen bác Phục đoán đúng số phiếu bầu bác Hữu Thỉnh. Nhưng tui cho bác Khoa khen chưa hay. Bác Phục chỉ cần lấy số hội viên là Đảng viên nhân với một hằng số k rồi trừ đi một số z là ra (cái ni là xác suất thống kê toán, nói dài lại sợ mất thời gian). Cũng có khi bác Khoa khen để lấy đà cho câu sau…
    À luôn tiện em góp ý bác cái: bác xem lại cách tính thời gian và độ tuổi để cho nó logic hơn thôi (tuổi mụ Cà bác tính sai.)
    Chỉ dám vài dòng với bác, mặc dù còn nhiều hứng thú.
    Chúc bác luôn khỏe đẻ tiếp tục viết tiếp những truyện đọc lên ai cũng hiểu kiểu ni.
    Em gợi ý bác viết thêm truyện Xóm trai hoang. Đại để về các nhân vật:
    – Một ông vợ đi Đức rồi lấy thằng Đức để ở lại;
    – Một ông vợ sắp cưới bị thằng Hàn Quốc giàu cướp mất;
    – Một ông vợ bị lừa bán sang nước lạ.
    Chào bác. Nếu bác có thời gian mail cho em vài trự.
    Rất ngưỡng mộ bác đấy

  6. Silicon

    Hehe! Bác Văn Thanh Nhàn sau hơn 40 năm làm việc nói rằng lý luận phê bình là cục thịt thừa trên gương mặt văn học . Trong các siêu thị lớn người ta bày bán tới trên 25000 mặt hàng . Còn như WalMart có tới trên 61000 công ty chuyên cung cấp các sản phẩm nhằm thỏa mãn người dùng .
    Nhu cầu con người quả phong phú thật .Ấy là những sản phẩm sờ nắn được . Còn tác phẩm nghệ thuật lại do người đọc ( xem , nghe ) cảm nhận , chẳng có đúng sai ở đây . Nhạc Lê Minh Sơn ế , nhạc Võ Thiện Thanh đắt hàng nhưng không thể nói gì về nghệ thuật qua tiêu chí này . Có thể với người này là viên kim cương De Beers nhưng với kẻ khác chỉ là cục nem chua Thủ Đức để quá lâu mà thôi .
    Cao thủ số 1 Nhậm Ngã Hành ( Tiếu Ngạo Giang Hồ -Kim Dung) chỉ để mắt đến 7 người trong thế giới võ lâm mênh mông , trong đó chỉ có 3 người rưỡi là ông ta nể phục .Còn 3 ,5 người khác được ông ta không phục cũng vinh dự lắm rồi ! Trong 35 năm qua , văn học VN cũng chỉ có vài chục tác phẩm gọi là đáng đọc . Quá ít . Nên mỗi người đọc của ta bây giờ đều như một Nhậm Ngã Hành . Thơ văn mạng , phim tivi … ôi thôi thôi , nghĩ thấy mình thật sướng khi làm độc giả , kiêm ‘ nhà phê bình ‘ .

  7. quanlv

    Cảm ơn truyện hay của nhà văn Nguyễn Quang Lập.
    Mấy hôm nay xem tivi thấy nói chuyện đại hội hội nhà văn. Hôm qua vào báo mạng thấy bài viết của nhà văn Nguyễn Quang Lập. Tôi trẻ người, không biết nhà văn là ai, chỉ thấy bài viết về đại hội đọc rất thích nên vào hỏi Google thì ra được trang nhà của nhà văn. Hay quá. Học thôi!

    1. Kim Dung

      Bọ Iêu chào và ngắm Nụ cười iêu ngày mới.
      (Chị KD xin đựơc thay mặt Bọ trong một phút. Hi…hi…)

  8. Mèo Hen

    Các băng ghi lại cuộc phỏng vấn giữa TKT và CVP MH đã được lưu giữ tại Bảo tàng Dân tộc học & UB Vì sự tiến bộ của PN.

    Cụ MH có nguy cơ được xét tặng Huy Hiệu vì Sự nghiệp tăng dân số và Vì sự tiến bộ của PN!

    Về thông tin này PV TKT có hỏi thêm CVP MH:
    TKT: -Nếu được tặng những Huy hiệu cao quý nói trên, cụ có suy nghĩ gì không?
    MH: -Không, tôi không suy nghĩ gì cả!
    TKT: -Xin cụ cho phép công bố những thông tin trên lên QC.
    MH: -Thôi!

    Đến khuya lắc khuya lơ mới thôi, bác Tata ơi ời ời!

    1. cogaitinhnguyenvadieumua_apsara

      Cuộc phóng vấn giữa phóng viên TKT và Chánh VP Mèo Hen sau cái câu ” chả nói nữa”

      Hai ngày sau phóng viên TKT bất chợt gặp Chánh VP Mèo Hen trong một quán bia hơi ở góc phố Hà Lội

      TKT : Chào anh MH ! Anh khỏe chứ ạ !

      Chánh MH : Tớ chưa vật nhau với ai bao giờ nhưng chắc tớ thắng

      TKT : Ôi thế ạ ! Em nhìn anh còn khỏe hơn thằng phi công rơi xuống Xóm gái hoang ngày lào

      Chánh MH : Cậu đừng nhắc nàm tớ buồn

      TKT : Anh buồn gì thế hở anh?

      Chánh MH : Sau lần cậu phỏng vấn tớ , tớ lỡ miệng nói cái ngôi… có 2 xoáy y chang ” chả nói nữa ” í, tớ trằn trọc mãi không ngủ được

      TKT : Anh thật là người trọng tình trọng nghĩa, nhớ cả cái đường ngôi mà chưa ai thấy bao giờ

      Chánh MH : Cậu toàn nói trúng lỗi đau của tớ, tớ nghĩ người khác thấy được sao tớ không được thấy…. đau là đau ở điểm đó

      TKT : Em nghĩ trên đời hiếm ai có được diễm phúc ấy, nếu em mà được thấy 1 nần, có chết em cũng mãn nguyện

      Chánh MH : Cậu lày nói dại, chết là chết thế lào được, phải sống để mà thưởng thức , để mà chiêm ngưỡng những cái đẹp mà thiên nhiên trao tặng chứ ?

      TKT : Anh nói đúng, em quên béng là em đang là phóng viên, em hơn anh ở điểm đó, em được đi nhiều nơi, nhiều chỗ, lói chung nà cả những chỗ gay cấn nhất như là các đường dây buôn bán ma túy, các con nghiện nó dấu thuốc ở những chỗ …” chả nói nữa ”

      Chánh VP : Đời cậu ngẫm sướng hơn tớ, cố gắng mà phát huy nòng yêu lước lồng làn nhé cậu

      TKT : Anh ơi ? Sắp tới em có cuộc tìm lại những nhân chứng lịch sử nhân kỷ niệm 65 năm CM tháng 8 và 65 năm ngày Bác Hồ đọc tuyên ngôn độc lập khai sinh ra nước VN ngay tại Xóm gái hoang , em muốn mời anh đi cùng để xem… 2 xoáy và đường rẽ ngôi của chị Đóc Xấu có còn đẹp mất hồn như ngày xưa anh kể em nghe nữa không?

      Chánh MH : Thôi…. ớ nghĩ cái đường xoáy ngôi rẽ ấy chỉ còn trong nỗi nhớ…. chứ chị Đóc Xấu thành người thiên cổ từ lâu rồi , nét mặt Chánh MH buồn hẳn, nhìn về xa xăm…

      TKT : Trời tiếc quá anh nhỉ, giá mà còn cái ngày xưa gạo cháy í anh nhỉ ?

      Chánh MH : Thôi…… ( lần lày chắc chắn là thôi hẳn roài ) (~_~)

      Dá da dá da da

  9. danchoa

    Cuộc phỏng vấn nhanh ngoài hành lang quechoa
    Phóng viên Tinh kinh tế@(TKT) với Chánh Văn phòng Mèo Hen@(MH)

    TKT: Thưa anh! Em là phóng viên của tờ Tin kinh tế, em muốn phỏng vấn nhanh anh mấy câu để lấy thông tin viết về cơ sở, nhất là dịp đang chuẩn bị đại hội các cấp. Anh cho phép ạ.

    MH: Cậu có phải là tay phóng viên đã phỏng vấn ông Giám đốc sở GTCT thành phố HN vừa qua phải không. Tôi xin nói trước là phản cảm lắm, gây nhiều dị nghị. Tôi yêu cầu không hỏi về giao thông nghe chưa.

    TKT: Thưa anh, em đã rút kinh nghiệm rồi. Các anh ở Tòa soạn cũng không cho em phụ trách mảng giao thông nữa, nay em chuyên về văn hóa anh ạ.

    MH: Ờ, cái này thì được. Địa phương mình đang đi đầu trong cả nước đấy. Nào cậu hỏi đi, nghiêm túc nhá.

    TKT: Xin lỗi anh, em không viết về phong trào mà em muốn anh cho biết về tác phẩm Xóm gái hoang . Thực tình khi bài này đăng ở quechoa đã gây tiếng vang lớn, nhưng độc giản rất muốn tìm hiểu là cốt truyện có thực không và những nhân vật ấy có ngoài đời thực không?

    MH: Cậu hỏi sai địa chỉ rồi đấy. Đáng lý cậu phải hỏi tác giả mới đúng. Nhưng thôi, tôi là Chánh văn phòng nên tôi đã tổng hợp hết cả rồi. Tôi biết chứ, dù sao thì tôi cũng là nhân vật chính ở trong đó. Sau vụ bàn giao thằng phi công Mỹ cho tỉnh thì tôi có nhận được giấy khen của Huyện đội và được đi học chính trị 3 tháng, sau đó về phụ trách công tác xã đoàn. Rồi từ xã lên huyện, từ huyện lên tỉnh, nay là Chánh văn phòng.

    TKT: Thế số phận của ba người phụ nữ ấy ra sao sau vụ xã ta bàn giao tên phi công Mỹ cho tỉnh?

    MH: Xã tổ chức mừng công to lắm, ba ngày liền, sau đó thì mở thêm một tuần nữa để ba bà ấy đấu tố tội ác của giặc Mỹ. Riêng bà Đóc xấu thì bên công an có giấy mời riêng, làm việc suốt một tháng, sau đó thì họ cũng thả về.

    TKT: Thế sau cái vụ anh cưỡng chế giáo dục bà Mai thì anh có gặp lại các bà ấy lần nào nữa không ạ.

    MH: Có chứ, nhiều là khác. Sau năm 90 thì xã tiến hành” giải phóng mặt bằng” khu vực ấy, vì các bà chiếm đất trái phép, nên những lần đó xã dùng biện pháp cứng rắn hơn. Bà Mai da dá thì thuộc diện nghèo khổ và khuyết tật nên được ưu tiên đi khu kinh tế mới. Bà Đóc xấu là diện có vấn đề nên địa phương quản chặt hơn. Bà ở với đứa cháu gần Bầu Sen đó, hồi xưa mình cũng hay qua lại để kiểm tra, còn bà Cà mất được mấy năm rồi. Mụ này kinh lắm, ốm đau hom hem mà suốt ngày cứ khiếu kiện. Đúng là loại cà cuống già.

    TKT: Thưa anh, còn ông Cu Tỏa thì sao ạ.

    MH: Đi bộ đội, thương binh. Nhưng hòa bình thì cũng không mấy khi về, nghe đâu ở mãi Cà Mau trồng Đước gì đó. Mình lên Chánh văn phòng lâu rồi nên chỉ nghe mấy cậu ở địa phương nói thế.

    TKT: Là người được tác giả nhắc nhiều lần trong chuyện, anh có phản ứng gì không ạ.

    MH: Ban đầu thì cũng khó chịu, nhưng nghĩ dù chưa ưng ý lắm nhưng nổi tiếng cũng hay nên thấy được lắm. Thời trẻ, ba cái chuyện nhố nhăng ai mà chả có vả lại mình cũng vì công việc chung thôi. Tôi thấy trong truyện có đầy đủ các yếu tố của một tác phẩm văn học lớn, chân- thiện- mỹ, mình lại là có tên. Sao lại không tự hào?

    TKT: Mong anh nói rõ ý anh vừa triển khai ấy ạ. Thế nào là chân- thiện- mỹ trong tác phẩm.

    MH: Trời ơi! Cậu phải rõ hơn tôi chứ, thế mà cũng đòi đi phỏng vấn, ngồi nhầm lớp à? Này nhé! Chân là chân thực, cái gì tác giả kể thì y như thật, thậm chí là thật quá, như chuyện tôi chặn con Mai đó và cả chuyện tôi giáo dục nó. Thiện là có hai nghĩa, mình có thiện chí làm cho nó hướng thiện theo chủ trương chung mà chúng nó lại không chịu. Còn mỹ…à có đoạn tả thằng Mỹ nhảy dù xuống chứ sao. Hết nhẽ chưa, tôi còn mấy phút nữa đi tiếp khách với ông Viện trưởng đây.

    TKT: Dạ thưa anh, em muốn hỏi về tính nét đẹp ạ.

    MH: Thôi!

      1. bamboospirit

        Mụ Cà nói anh MH tối ngày cứ một chữ thôi!

        TÂM SỰ EM CÀ!

        Anh Hen Cà xin nghỉ tay

        Đưa Cà lên đỉnh liền ngay thòm thèm

        Ngày xưa anh mới bóc tem

        Sướng rêm thằng nhỏ e hèm ngủ ngay

        Của anh nào có dài gì

        Thế mà khối đứa mê ly xin hàng

        ………………..

        Sorry bác MH ! đùa tí cho vui bác đừng giận!

    1. tata

      Tiếp theo cuộc phỏng vấn của TKT với CVP Meohen.

      TKT: Thưa anh, nhiều năm sau sự việc phi công Mỹ tá túc mấy ngày ở xóm gái hoang, thấy nhièu nguồn tin nói rằng sau cái lần tên phi công Mỹ “làm việc” với Đóc Xấu hình như có một cu Mỹ lai ra đời, chuyện này có đúng không?

      MH: Chúng tôi cũng nghe có tin đồn như vậy, và đã cử dân quân xuống bao vây kiểm tra nhiều lần xem có mầm mống đế quốc xuất hiện ở đấy không nhưng không lần nào phát hiện ra cái gì.

      TKT: Thế cuối cùng thì tin đố có hay không?

      MH: Có, hoá ra cả ba bà trong xóm gái hoang đó đã dấu thàng bé trong những lần dân quân về bao vây kiểm tra bằng cách y như trong phim “Mùa gió chướng” vậy, nghĩa là bọc thằng bé lai vào bao nilon rồi dìm xuống bàu Sen.

      TKT: Thế số phận thằng bé sau này ra sao thư ông?

      MH: năm 1980 thằng Phi công sang VN và mò về xóm gái hoang tìm gặp lại Đóc Xấu, không ngờ lại gặp được gọit máu của mình, mừng quá hắn đã đón con hắn về Mỹ rồi (Đóc Xấu không đi theo vì đã kết nghĩa chị em với bà Cà và cô Mai rồi). Lần đó ttôi có phỏng vấn viên phi công Mỹ rằng:” Sau lần ở xóm gái hoang ây, cảm nghĩ của anh thế nào?” hắn noi:” sau khi bị bát giải lên huyên, rồi chuyển vê KS Hintơn không luc nào tôi không nhớ tới cô Đóc Xấu, suôt ngày trong tù tôi đều kêu khóc thảm thiết dá da da, rốp rít xốp xít chỉ mong có ngày gặp lại co Đóc Xấu, nói thật nhé bởi vì chưa bao giờ tôi thấy cái hĩm nào đẹp như hĩm của cô ta, nó dài lắm cỡ 3 gang mà có xoáy lại còn rẽ ngôi sang hai bên y chang cái đầu của… (thôi cjả nói nữa).

      TKT: Ua chầu chầu thàng phi công Mỹ hay hè,tình cảm hè, Ông có thấy vậy không?

      MH: Thôi ( bây giờ mới “thôi”).

      1. tinkinhte

        Kỳ thực là hôm đó em có phỏng vấn bác Chánh (như bác DC và TaTa đã biết) nhưng thực ra đấy chỉ là cái cớ để em được bác Chánh tiếp thôi ạ. Trong khi phỏng vấn, thấy lúc bác Chánh phê phê rồi (nhất là lúc bác ý kể bác ý khoe hàng và đè chị Mai ra đó, trông bác ý lúc ý buồn cười cực, ngất ngây con gà tây luôn), em tranh thủ khai thác luôn thông tin về dự án quy hoạch Xóm Gái Hoang và Xóm Trai Hoang từ bác Chánh luôn. Đây là dự án vẫn đang trong vòng tuyệt mật của thành phố, vừa được TW bật đèn xanh rồi, ai mà biết trước chút thông tin là kiếm mớ bộn. Nhưng bác Chánh tuy đang phê nhưng lập trường vẫn rất vững, bác ý cứ nhấm nhẳng kín kín hở hở. Bác ý nói mấy cái xóm đó là cái dẻo đất khỉ ho cò gáy ai thèm để ý, nhưng nếu mà gọi được đầu tư vào thì sau này phát triển một tổ hợp vui chơi liên hoàn cho người lớn, thì Macau còn phải xách dép, Lasvegas còn phải nhìn từ xa mà ua chầu chầu, ngưỡng mộ quá, ngưỡng mộ quá. Trong lúc bác ý hứng cao lên, bác ý nói về cơ bản bên Xóm Gái Hoang sẽ xây dựng một phố giải trí mang phong cách Bến Thượng Hải với một hàng vạn đèn lồng đỏ treo cao vào ban đêm, bên Xóm Trai Hoang sẽ là các Casino 6 sao, có biển nhân tạo ( giống Macau), có sa mạc nhân tạo (giống Lasvegas), có núi và cáp treo ( giống cao nguyên Genting),… Được đà ( em dốt quá đi mất), em hỏi tiếp mấy câu về Thằng phi công đế quốc Mỹ, dè đâu gãi đúng chỗ tức của bác Chánh, bác trợn mắt, quát ầm ầm , chửi nhặng xị cả lên mạ cha thằng mẽo cậy có con C to thùi lùi, thôi éo phỏng vấn phỏng veo gì nữa, Thôi Thôi… Thôi. Em hãi quá, dọn đồ nghề, định nói vài câu chào hỏi nhưng cổ họng chỉ phát ra Dá da… Dá da… Dá da. Em biến một mạch, đến giờ vẫn còn hãi. Không biết bác nào biết thêm về dự án thì cho mọi người biết với nhé, nghe đâu dân ở chợ Hàng Khoai đồn là dự án hơn trăm tỉ đô lận.

      2. hoacaivensong

        Hihihi , Bác Tata ui , rất tuyệt ! Chúc Bác đêm nay lại mơ thấy cái xoáy rẽ ngôi nha !!!!

      3. CÚN

        Gửi bác Ta ta:
        ” …dấu thàng bé trong những lần dân quân về bao vây kiểm tra bằng cách y như trong phim “Mùa gió chướng” vậy, ”
        Hi hi, bác ta ta ơi, hình ảnh này trong phim “bao giờ cho đến tháng 10”
        Còn thằng Mỹ nó hôn chị Mai, thế mà ở trong tù thì lại nhớ chị Đoc Xấu, he he, đúng làm tham lam như đế quốc í !!

  10. Cú đỉn

    Chuyện Xóm gái hoang bên Tây, viết tặng Gái tình nguyện..cu Hiếu Dạ Điệp..Cún..Vàng Anh..và chị KD Cồn Cải .
    Vào buổi lễ mừng thọ , có cụ già 70 tuổi chỉ vào cái bụng lùm lùm của cô cháu dâu, phán :
    _ Giai gái gì cũng được , đặt nó tên là Chắt, mừng tao lên ..cụ, rõ chưa ?
    Dạ..dạ..ông bà, bố mẹ Chắt đồng thanh..vâng ạ ..rồi không ai bảo ai cùng liếc nhìn cái cơ ngơi được coi là bề thế ở cái làng này của cụ .,và cái nguồn gốc ra đời của cái tên quê một cục ấy làm phiền Cô gái có tên là Chắt đến tận bây giờ, bởi nó khó dấu được cái nguồn gốc nhà quê của Chắt.
    Nhà Chắt 5 chị em, Chắt lại là đầu, cái sự đông con đó còn để lại di chứng đến giờ, dáng đi hơi nghiêng về bên phải, lúc vui bạn, Chắt thường…vạch áo, vạch ..quần cho bạn bè xem cả một vệt, một vùng da bên sườn đã bị xơ hóa vì..lũ em. Nhà nghèo ( đẻ cho lắm vào) bố mẹ quần quật ngoài đồng, chổng mông lên giời cả ngày mà cũng chỉ đủ vắt mũi đút miệng, quần áo toàn thứ ..vải bộ đội,đứa em thứ 6 của Chắt vẫn diện cái quần của Chắt ngày xưa..lê la bốc cứt bốc đái cả ngày mà vẫn…không rách. Vào một đêm mưa gió, sấm chớp đùng đùng, ông giời giận giữ gào thét, hàng chuối ngoài vườn..lật phật, lật phật, rũ rượi như những oan hồn thiếu nữ đang rú lên rất thê thảm.Tuy nhiên cái sự cuồng nộ của trời đất ấy ..”Chưa nà gì” so với sự cuồng nộ của bố mẹ Chắt trong buồng mà không nói ai cũng biết chỉ được che chắn rất khiêm tốn, bằng những tấm , những phên.. bằng…cót. Tiếng bố hổn hển, át tiếng rú của mẹ : Nần này, nần này..mai tôi đi rồi, để ghi nhớ, con gái thì kệ mẹ nó ,nhặt mấy quả Na, Mận Chanh…chi đó làm tên, còn giai dứt khoát phải đặt là Giường tung..Tùng Dương rõ chưa??
    -Ối giời, sao không đặt luôn là buồng tung, phòng tung, Tùng Phong cho ló..oai.. hự hự..hự
    Không ngủ , Chắt nghe thấy hết, sau đó thiếp đi, dậy..mặt trời đã đứng bóng. Chắt hỏi mẹ…bố đâu rồi..mẹ trả lời quấy quá…hỏi làm gì chuyện người nhớn, ra chỗ khác chơi.Ít lâu sau nghe người nhớn thì thầm..bố Chắt..trốn đi Tây làm ăn gì gì đó, cái đầu của cô bé 10 tuổi chỉ biết đến thế.
    Chắt cứ hồn nhiên sống cùng lũ bạn nhi đồng thối tai , cứ bơi lội, cứ quần áo lá chuối..trộm cắp vặt vãnh , rồi xóm làng bừng lên nhờ có “Khu chế xuất” ra đời..rồi Karaoke, rồi cứu net, kẹt nét…rồi đủ thứ hổ lốn được gọi chung là văn hóa độc hại, nhảm nhí do làn gió Kinh tế thị trường mang lại. Cùng với mấy thứ đó, cùng với son phấn nước hoa, mĩ phẩm rẻ tiền Hàn quốc.. và…cùng với Xiền của bố gửi từ cường quốc Tư bản bắn về… Chắt cũng vào được 1 trường đại học trên Hà lội, có cái tên rất chung chung..đại học mở ,mà đến giờ qua bao lần thay tên đổi họ Chắt cũng chẳng nhớ…rồi..Chắt giống như nhân vật Đũi của bác nhà văn VTP…lừng lững tiến sang trời Tây bằng ..du học, với thái độ hết sức…tự tin của VN thời kinh tế hội nhập. Sắp hết thời gian học tiếng rồi mà Chắt vẫn chẳng nhét nổi vào đầu thứ tiếng quái dị này, như vậy cái việc ở lại xứ người bằng con đường học hành coi như…mây khói, phải tính cách khác. Cũng chả phải tham vấn, tư vấn ở đâu, mấy con Đào, Mơ, Mận…Vòng Xuyến..Nhẫn kia kìa chúng cũng..Xong giấy tờ cả rồi, đang ôm con cười phe phé, hưởng trợ cấp xã hội suốt ngày ngồi “luyện” từ sáng tới đêm phim Hồng Kông, Hàn quốc… Vàng Anh, thuy tôp… Ở cái nơi có tên VN, rất đỗi quen thuộc Bến không chồng. Không chồng ư, muỗi nhé , xôi giống xôi, thủ giống thủ…đến con ma trơi mà “Đây” còn đếch sợ, huống là chuyện nhỏ như con kiến, con muỗi..không chồng.
    Thế rồi, Chắt hạ quyết tâm giống chị anh hùng trong sách giáo khoa “Chị Chiên tay không bắt giặc”. Sẵn cái của giời cho, gặp môi trường tốt, chả ai “chửi” cái con Thị Mầu Chắt này không chồng mà chửa như ở VN đâu, khối đứa chửa hoang , mừng hú, mở tiệc chiêu đãi bạn bè để “Tuyên ngôn đại bàng” ( dấu đóng quyên ở lại nước Đức có hình con đại bàng) kia kìa….vui hơn cả ngày hội làng của Chắt.
    Giống như truyện cán bộ nằm vùng thời miền nam đánh Mỹ.Chắt quan hệ với rất nhiều sinh viên mắt xanh mũi lõ..việc ni quá dễ vì..Chắt là 1 cô gái tương đối xinh đẹp…Dưng mà..lạ quá..nạ nắm.. toàn bọn Đức chả lợn tí nào như VN vẫn hay miệt thị. Bọn chúng khôn như rận..đứa nào cũng tí tuổi đầu mà đã quán triệt sâu sắc cái chủ chương sinh đẻ có kế hoạch , có lẽ được nhập khẩu từ VN, nên ở với nhau mấy tháng giời..chả thấy “hiện tượng” gì…Chắt lại bai bai..lại giăng bẫy, lại ngọt nhạt, lại tỉ tê thằng khác…dưng mà..khốn nạn thật, trông đúa nào cũng bấm ra sữa thế kia, cua bấy thế kia..mà mãi vẫn..”không có gì”. Một lần ở đâu về, được ai tư vấn , Chắt mới “ngộ” ra…rằng..mình vẫn thả lỏng cho chúng…ai ngờ bọn mất dậy núp sau gương mặt trắng trẻo đẹp đẽ ..Baby ấy..chúng đã đến bác sĩ tiêm thuốc AntiBaby ( tránh thai) từ khi thấy Chắt “đầu mày cuối mắt” cơ ạ..chả dại tí nào..bọn chúng bẩu , tội đếch gì, tao chỉ uống vài cốc sữa, dại gì mà đi tậu cả con bò….ghê chưa .( cứ nghĩ đến chuyện này , thấy mấy bác nhà mình tay chém gió , làm ăn với Tây mà…coi nhẹ như muỗi… canh gác..ngủ nghỉ….vừa thương, vừa kinh).
    Trói Tây không được, thôi thì quay lại trói ta vậy.Sẵn trong trường có 1 anh người Việt, hơn Chắt vài tuổi, thấp bé, nhẹ cân, con của người phía bên kia ( phía chính quyền miền nam cũ), cũng đang dặt dẹo kiếm tấm bằng..ra làm việc cho nó hợp lí.Ăn ngay.Chắt có thai ngay từ..loạt đạn đầu,đúng là..1 ngày với người máu đỏ da vàng hơn ngàn ngày với bọn mắt xanh mũi lõ… Chắt mừng như trúng số độc đắc, tên này nó hiền lắm..dưng mà..dưng mà..chỉn chu, chắc lép đến kinh người , cái câu bà Vợ Nghị Quế nhắc con sen” Bà đã đếm kĩ từng miếng rồi đấy, mất miếng nào thì chết với bà” tái hiên trong đầu của Chắt mỗi khi thấy hắn….cho nước canh ăn thừa chia vô các túi ni lông y hệt Tây..vào tủ lạnh..để ăn vài lần sau kiểu trường kì kháng chiến mà ..kinh. Đúng là đồ đo lọ nước mắm đếm củ dưa hành.. Nhất lé nhì lùn….với cách phân loại này..hắn đủ cả 2 tiêu chuẩn đó.Dưng mà..dưng mà..giời ới giời..cái hạn Visa hết đến nơi rồi, bị dồn đến chân tường rồi..sao tôi khổ thế này…
    Thế là, ít lâu sau, Bến không chồng lại tiếp nhận thêm 1 hộ VN nữa là Chắt và 1 Baby thuần Việt, bé bỏng( Chỗ này cánh xa trung tâm Berlin, dễ thuê nhà nên người Việt cơ nhỡ hay đến đó thuê nhà).
    Chắt gia nhập gia đình Bến này, khi gia đình đã có chừng 50 hộ VN .”.Mẹ nuôi con một mình”. Sau phút cay đắng kể nguồn cơn..thiết kế, tổ chức.đánh bắt…thi công.. để có sản phẩm, Chắt cười sằng sặc, em sống thế đéo nào được với thằng ấy, nhân dịp cãi nhau, hắn chửi em bằng tiếng tây, tất nhiên là em không hiểu, nó chọn mãi ấp úng mãi mới ra câu tiếng Việt :Đù má cái con Việt cộng này ….mà em muốn cười té sặc luôn, dưng mà..dưng mà….anh bẩu…iem phải biết kiềm chế bức xúc. đi tắt đón đầu..đây là thời cơ vàng để iem biến hợp pháp, giấy tờ ổn cả rồi chả sợ mả bố thằng lào…..con nhỉ.. Nói xong, Chắt bế con lên..cục vàng của mẹ ơi..cứu tinh của mẹ ơi..bây giờ mẹ đố cái thằng ngồi trong cái xe màu xanh lá cây ( Xe công an) làm gì được mẹ..ối chết , quên..anh uống nước gì ????

    1. ts

      Anh Cú lại nói xấu chị em bên í rồi! Em thấy chị em mình bên í có giá lắm chứ! Đàn ông VN bên í vừa phải có Tài, lại vừa có…quốc tịch Đức mới hy vọng lấy được vợ VN cơ mà anh Cú?

      1. Cú đỉn

        @ TS, Ex .DC Câu Ts hỏi..thì đúng với thời gian cách đây khoàng chục năm. Lúc đó phụ nữ VN được coi là động vất quý hiếm, con bây giờ thì…cục diện thay đổi,thế thượng phong lại nghiêng về phía đàn ông . Điều ni dễ hiểu vì…phụ nữ VN sang đây bằng con đường bất hợp pháp quá đông, mà ai cũng mong muốn sớm ổn định giấy tờ bằng mọi giá..nên đàn ông phật phờ đi một mình hay bị ..trùm chăn lắm, thế nên mới có câu thân giai dặm trường..đi mô cũng bị à ơi, bờm xơm..khổ lắm các đc ạ.

    2. danchoa

      Lời bạt của Nhà xuất bản

      Anh CD là tác giả của thiên phóng sự ” Những nẻo đường xứ tuyết”

    3. em xinh

      Anh giai Cú cứ hôm nào viết về phụ nữ chúng em là có giọng hằm hè, lạ thật, thế cái ấy là của chúng em, chúng em thích gì nhau với anh nào là việc của chúng em chứ, l. chúng em có thuộc sự quản lí của đảng ủy hay chi đòan đâu mờ anh cứ miệt thị.
      Gì nhau với người này chưa chửa thì chúng em gì nhau với người khác, anh thử chỉ ra xem có luật nào cấm người…gì nhau không? Hở hở.

  11. ts

    Những con người bọ viết lên hồi đó thật là sung sướng…Bi giờ mà ở đâu có đất để em nhảy dù như mí chị hồi í thì chắc chả mí chốc thành đại gia! Ngưỡng mộ các chị quá cơ!

  12. Cua đồng

    Chào bọ và bà con QC
    Nghề chính của em là giăng dây điện mắc bóng đèn, đan sắt đổ bê tông chứ không phải nghề văn. Nhưng em yêu văn và cũng vì nghe bọ nói cứ góp ý thoải mái nên em xin góp mấy lời.
    Trong câu chuyện này bọ đã lột truồng một hiện thực mà nhiều người muốn che đi, đó là việc có một số kẻ láu cá, cơ hội đã nhân danh những điều cao siêu mơ hồ, lợi dụng sự ấu trĩ của số đông dân trí thấp để làm càn cho thỏa dục vọng của mình. Và càng kiếm chác được, chúng càng tìm cách dìm người ta vào ngu muội để kiếm nhiều hơn. Trong cái vòng xoáy ấy, những điều bình thường đôi khi bị trở thành bất thường và những dục vọng bản năng của con người đã không được giải thoát đúng hướng, đẩy người ta vào những hoàn cảnh trớ trêu khiến ai chứng kiến cũng phải đau lòng.
    Chỉ có điều giá như hiện nay tất cả những chuyện đó đã đi vào dĩ vãng và ta đọc truyện này chỉ để biết được rằng đã có một thời như thế, giống như hồi còn đi học ta đọc các tác phẩm của dòng văn học hiện thực phê phán thì câu chuyện của bọ thật đáng trân trọng, dù có thể làm ai đó buồn phiền. Song với dư âm của những PMU 18, Vinashin, Hà giang, Thái nguyên, Lâm đồng hay những phát ngôn và hành động ấn tượng thường thấy, … thì ngoài chuyện của bọ và một số truyện của nhà văn Nguyễn Huy Thiệp trước đây như Kiếm sắc, Vàng lửa,… có lẽ người đọc còn muốn nhiều hơn thế. Ngoài chuyện “các đồng chí toàn cu, không ai hiểu được bướm”…
    Mạo muội mấy lời , nếu có gì không phải kính mong bọ bỏ quá cho.

  13. Nguyễn Lâm Cúc

    NHỮNG NGỌN CỜ “BẤT TRỊ”

    Không có nhan sắc như chị đóc Xấu, không có tài ca múa như chị Mai, mụ Cà lại có một cái đẹp khác ít người sánh được, kể cả đàn ông, đó là sự gan dạ, dũng cảm. Nhưng điểm mạnh của mụ Cà cũng chính là điểm yếu của mụ. Bởi dũng cảm mụ mới chiến đấu khi chung quanh đồng đội đã thoái chạy từ bao giờ, và bi kịch đời mụ cũng bắt đầu từ lòng gan dạ đó. Bởi lòng cam đảm đã đưa mụ nhô lên, cao hơn người khác. Cái hay hơn, đẹp hơn, tốt hơn ở một ai đó đôi khi trở thành kẻ thù của những người không sở hữu nó. Nguyên nhân tưởng vô lý, nhưng thực sự cuộc đời cuộn xoáy giữa có lý và vô lý. Sự cuộn xoáy này luôn luôn làm cho sự vật đảo lộn. Văn hóa hình thành nhằm kềm chế sự đảo lộn trên. Nhưng văn hóa đã có lúc thua, thậm chí thua trắng trong từng giai đoạn.
    Mụ Cà vốn có một tâm hồn đơn thuần, thật như đếm. Cu Miễn nói mụ chiến đấu vì thù nhà, nợ nước. Mụ bảo không, cu Miễn nói vài ba câu, mụ đồng tình rứa a, rứa a vô cùng hồn nhiên. Chính sự đơn thuần, ngay thật của mụ cũng đã trở thành vũ khí trong tay kẻ hại mụ. Bởi vì cuộc sống không bao giờ đơn thuần, cho dù cuộc sống đó là ở năm 1953, bây giờ hay sau trăm năm nữa. Cu Miễn rất tinh vi khi nắm bắt tâm lý của mụ Cà. Bạn hãy đọc lại đoạn văn này: “ Chuyện mụ Cà bị một lính Tây hiếp cả làng ai cũng biết, bàn tán xôn xao. Cu Miễn họp đội du kích phát động căm thù. Cu Miễn nói đồng chí Cà kể lại cho anh em nghe. Mụ Cà nói kể cái chi? Cu Miễn nói kể việc đồng chí bị giặc Pháp hiếp ra răng. Mụ Cà nói thì cũng giống như lẹo chắc, nhưng đây là hiếp rứa thôi, chi mà kể. Đồng chí Cu Miễn không biết lẹo chắc à?
    Cu Miễn nói đồng chí Cà nghiêm túc vào, hiếp khác với lẹo chắc. Mụ Cà nói nhưng tui không biết kể chi hết. Cu Miễn nói ví dụ giặc Pháp đè đồng chí xuống, xé áo quần đồng chí rất dã man. Mụ Cà nói đúng rồi rất dã man. Tui chống cự rất quyết liệt, vừa chống cự vừa hô đả đảo đế quốc Pháp.
    Cu Miễn mừng rỡ nói rứa đo rứa đo, đồng chí kể tiếp đi. Mụ Cà nói chỉ rứa thôi, biết kể chi nữa. Cu Miễn nói lúc đầu răng, cuối cùng ra răng cứ rứa mà kể. Mụ Cà hỏi kể thiệt a? Cu Miễn nói có răng đồng chí cứ kể rứa.”
    “Cu Miễn mừng rỡ nói rứa đo rứa đo” bởi vì hắn đã đánh hơi thấy sự nguy hiểm từ một con người gan dạ của mụ Cà. Bắn lầm hơn bỏ sót. Hắn đưa cái thong lọng “diễn biến hòa bình” bằng cuộc họp của đội du kích đấu tranh tố giác tội ác của giặc Pháp, và hắn reo lên mừng rỡ khi con mồi của hắn chui vào rọ.
    Mụ Cà vùng vẫy một lúc bằng lên xã kiện với xã đội trưởng, nhưng rồi mụ nhận ra rằng họ cùng nhóm với nhau, và mụ cũng nhận ra không thể sống chung với lũ bèn cắm ngọn cờ bất trị đầu tiên lên xóm Gái hoang.
    ( Xin lỗi Bọ và quí bằng hữu còm sĩ, NLC lại bận hẹn trở lại còm tiếp vào cuối ngày)

    Mụ Cà vùng vẫy một lúc bằng lên xã kiện với xã đội trưởng, nhưng rồi mụ nhận ra rằng họ cùng nhóm với nhau, và mụ cũng nhận ra không thể sống chung với lũ bèn cắm ngọn cờ bất trị đầu tiên lên xóm Gái hoang.
    Người thứ hai dựng nghĩa trong xóm Gái hoang là chị đóc Xấu. Chị có gương mặt đẹp như Đức Mẹ, có chiều cao mà ngày nay chúng ta coi đó là một tiêu chuẩn đầu tiên để cho các cô gái đi thi hoa hậu. Ua chầu chầu! Như thế, chị đóc Xấu là một giai nhân! Với nhan sắc như thế mà chị được gã cho một người ngẩn ngơ đến độ việc làm chồng. Một việc theo bản năng như chó, mèo cũng không làm được. Thế cũng đành. Nhưng buộc chị phải chịu nhuốc nhơ vì bỉ ổi thì chị đã giáng vào gương mặt đê tiện một tát rụng răng.
    Thế là thành tội! Tội của chị là sanh nhầm thời. Nhưng, có ai trong chúng ta có thể chọn thời để sanh ra, chọn cha mẹ để làm con và chọn tổ quốc để cất tiếng khóc đầu tiên? Nếu làm được thế chắc chắn tất cả chúng ta sẽ chọn thế giới đại đồng mới chào đời. Và tất thảy đều làm công chúa, hoàng tử, hay chí ít cũng cậu ấm, cô chiêu?
    Một vị giáo sư mà tôi không nhớ tên đã nói, nếu định mệnh định chúng ta là những quân bài xấu, chúng ta không thể đổi các quân bài, nhưng có thể đổi cách chơi!
    Chị đóc Xấu đã đổi cách chơi, cho dù sau đó kết cuộc vẫn là ván bài thua, nhưng chị đã thua với sự cố gắng đến mức không thể cố gắng nữa. Tôi đồ rằng, từng tế bào trong người chị từng căng lên vì run rẫy, vì sợ hãi và cũng vì phấn khích khi giáng vào số phận những đòn chí mạng.
    Chị Mai, một người con gái vẹn toàn. Làm việc giỏi, công tác tốt, hát hay, sống chan hòa, lại xinh đẹp. Tưởng như hạnh phúc vốn chỉ dành riêng cho những người như chị Mai. Nhưng…chỉ vì dám yêu, dám bảo vệ tình yêu chị Mai bỗng dưng chuốc oán, kết thù với kẻ mạnh là thế lực cu Miễn, cu Mèo. Cuối cùng không những tấm thân ô nhục mà tài năng cũng bị bóp chết. Thế là để được sống như một con người, chị cũng đành ly khai làng quê.
    Ba người đàn bà với các phẩm chất: Thật thà, dũng cảm như mụ Cà. Xinh đẹp lễ giáo như chị đóc Xấu. Tài năng và chung thủy như chị Mai đó không phải là “ nguyên khí” của làng Đông thì còn gọi là gì? Thế nhưng “nguyên khí” buộc phải rời khỏi làng Đông thì…đáng thương thay cho làng Đông khi ở đó chỉ còn những người hợm mình, thô lậu và xảo quyệt, chỉ nhăm nhăm hại người và tranh quyền, đoạt lợi như cu Miễn cùng với cu Mèo. Cũng đáng thương thay những kẻ a dua chỉ biết ua chầu chầu, rứa à rứa à, theo kiểu vỗ tay ở đâu đó, kiểu gì cũng vỗ…

  14. em xinh

    Đọc xong 2 còm của vv thấy nhiều tin quá nhưng hình như bác vv quên là đám phát xít bẩn thỉu không bao giờ giết đồng lọai.
    Cũng nên biết thời những năm 30 người Do thái lũng đọan thị trường Đức, Ý kinh khủng.
    Tự nhiên em nghĩ tới hình ảnh Lưu chủ tịch, ngọai thất tuần bị buộc dây vào cổ như buộc chó do mấy anh vệ binh kéo đi

  15. Mèo Hen

    THÔNG BÁO NỘI BỘ

    Hiện nay Mèo Hen đang làm việc với Văn phòng Luật sư QC nhằm bảo vệ tính độc quyền của tên tuổi cá nhân (kể cả nic-nêm!).
    Nếu cái tên Mèo Hen xuất hiện trước tác phẩm “Xóm gái hoang” thì tác giả có nguy cơ bị kiện ra tòa vì tội sử dụng tên riêng khi chưa được phép.
    Vụ kiện có thể kéo dài và nguy cơ tác giả XGH phải bồi thường một ngôi nhà trên mạng với bốn triệu lượt khách viếng thăm là có thật!

    Cũng có thể đây chỉ là một chiêu tạo xì-căng-đan nhằm đánh bóng tên tuổi của cụ Mèo cũng chưa biết chừng.
    Muốn biết kết quả thế nào phải đợi đến…entry sau của Bọ thôi, keke!

      1. Hiếu

        Bác đính chính làm gì! Ác mèo là đúng rồi! Mèo rất ác! Khi đã hen thì càng ác hơn!

    1. Cá gỗ

      Rứa thì bọ căng rồi! Có ai ở đây tên là C. hoặc L. thì liên hệ gấp bác Mèo để còn kịp ký đơn kiện bọ chơ!
      Tổ cha đời! May mà tên mình bọ chê không dùng. Dá da da da…

    2. cogaitinhnguyenvadieumua_apsara

      Roài ! Gay go roài Bác Vớ Vẩn ơi ! Một trong 3 Chàng ngự nâm pháo thủ của Xóm trai hoang mới được thành nập sau Xóm gái hoang của Bọ Nập kiện Bác roài, Bác có cần Nuật sư biện hộ không, có gì Bác cứ gọi cho em theo số máy lày nhé !

      Xin số điện thoại

      Alô! Con chim nhỏ của anh đấy à?
      – Không! chim bố đây.
      – Ấy chết! Cháu xin lỗi bác! Bác có khỏe không ạ?
      – Khỏe để đánh nhau với ai?
      – Dạ… cho cháu hỏi Trang có nhà không ạ?
      – Nó không có nhà thì là dân vô gia cư à?
      – Dạ, dạ… ý cháu là Trang có ở nhà không ạ?
      – Nếu không thì sao?
      – Thế… Trang đi đâu ạ?
      – Đến cơ quan rồi.
      – Bác cho cháu số điện thoại của Trang được không ạ?
      – Nó có nhiều số lắm!
      – Bác cho cháu xin một số thôi ạ!
      – 8…
      -… 8 rồi… mấy nữa ạ?
      – Thì cậu bảo chỉ cần một số thôi mà…..
      – Dạ bác cho cháu xin nốt mấy số còn lại luôn ạ
      – 5 7 3 6 8 2, còn sắp xếp sao thì tùy cậu

      Dá da dá da dá (~_~)

  16. cogaitinhnguyenvadieumua_apsara

    Cu Mèo đem đội dân quân xông vào, chĩa súng vào thằng Mỹ nói dơ tay lên. Mụ Cà giật tay cu Mèo, nói mi về nói hợp tác đưa bò cho tau, tau giao thằng Mỹ liền. Cu Mèo quát câm mồm, tội các chị giấu thằng Mỹ tui chưa đem ra toà, còn dám đòi bò! Nói xong cu Mèo áp giải thằng Mỹ đi. Mụ Cà nói Đế quốc Mỹ mình không thua, chỉ thua cu Mèo cu Miễn thôi.
    *************************
    @ Bọ của em ! Chào 173 cái còm thân thiện dành cho Mụ Cà , Chị Xấu và chị Mai ở Xóm gái hoang của Bọ Nập, chiện của Bọ Nập vui cười đấy nhưng đằng sau đó nà nước mắt của những người đàn bà bất hạnh và bất trị như lời Bọ nói , ta thấy toát lên những khát khao cháy bỏng của con người, được làm vợ, làm mẹ được yêu thương đó là điều Đương – dĩ – tất nhiên của cuộc sống.

    Xin đừng trách họ mà hãy trách anh Cu Mèo và Cu Miễn ở chiếu riệu lày, em mà gặp em sẽ xử 2 anh Cu lày đến lơi đến chốn để 3 người đàn bà ở Xóm gái hoang của Bọ Nập được nên ti vi trong chương trình Người đương thời phát sóng ngày gần nhất (~_~)

    1. Silicon

      Chào cogai… ! Ấy , Cogai…đừng làm thế . Phải để Mụ Cà , chị Đóc Xấu ,chị Mai có cơ hội được bất tử . cogai… cứ viết còm tặng tem Si tui ngâm riệu được rồi .

    2. mucdong

      lếu em không nàm được, em sẽ là thành viên thứ 4….thôi, mụcđồng chạy đây, sợ quá..hế hế hế

    3. tinkinhte

      @Cogai
      Chớ có đưa ba chị lên tivi, có đưa thì đưa cu Miễn, Mèo lên mới đúng chủ trương chính sách, đường lối.
      Cô gái cũng đừng có xử lý 2 anh cu Mèo, Miễn ở luôn chiếu rượu này, dụ từng cu một đi chỗ khác rồi giở võ ra xử lý ,không các chị em khác biết được thì to chuyện lắm. Ngoao Ngoao!

      1. cogaitinhnguyenvadieumua_apsara

        dụ từng cu một đi chỗ khác rồi giở võ ra xử lý
        *******************
        Cái khoản lày chắc tớ kém thua Tinkinhte, thấy Tinkinhte nói mà tớ hoảng, coi chừng bị ” tẩu hỏa nhập ma ” đấy nhé (~_~)

      2. tinkinhte

        @ Cogai,…
        Bọ Lập đã viết các truyện như thế này thì đương nhiên Bọ đã chuẩn bị tâm lý hết rồi cô gái ạ. Thật ra những truyện này Bọ Lập viết lâu rồi, bây giờ Bọ đang chỉnh sửa lại để in thôi.
        Có một chi tiết mà Bọ Lập chỉnh sửa bên Trọc Phú khi đăng lại trên quechoa vừa rồi, không biết có ai nhận ra không đấy là chi tiết giống y chang cái đầu ông bố vợ ( ở bản in trong Ký ức vụn là giống y chang đầu “xếp” ( bọ Lập gọi là “xếp” chứ không phải sếp)). Không biết là bản nào gốc, nhưng mình đoán bản y chang đầu xếp là gốc. Nói thế là để thấy rằng Bọ rất cẩn thận đấy chứ, he he.
        Các chi tiết quá tục thì mình vẫn muốn Bọ Lập sửa đi (chỉ là các chi tiết thái quá thôi nhé). Nếu Bọ không sửa thì phải có thêm dòng khuyến cáo: “truyện viết dành cho đọc giả từ 40 tuổi trở lên mới được.”

  17. tinkinhte

    “Mụ Cà nói bá cáo các đồng chí lúc đầu hắn đâm một phát tui chửi rất hăng, sau hắn đâm nhiều quá, sướng rồi hết chửi. Mọi người cười, vỗ tay ầm ầm, nói ua chầu chầu hay hè hay hè.”

    “Mụ Cà nói tui căm thù giặc Pháp, nó hiếp tui, tui không sướng, tại bướm tui sướng chứ tui không sướng. Mọi người cười, vỗ tay ầm ầm, nói úa chầu chầu hay hè hay hè.”

    “Mụ Cà hát lũ đế quốc vô cùng tàn ác, sức đã dai mà cặc lại to, thế nên ta phải căm thù, choeng! Chị Mai, chị đóc Xấu nhảy nhảy gõ gõ choeng choeng!”
    —–
    Anh nào mà hiếp dâm thì nhớ đâm nhiều vào, đâm ít là chỉ có nghe chửi đó nha. Có chị em nào ao ước được bị hiếp như mụ Cà không thế ?
    Nào quần chúng đâu rồi, cười, vỗ tay ầm ầm và nói ua chầu chầu hay hè hay hè cổ động cho hiếp dâm và bị hiếp dâm nào. Còn anh chị nào mà phân tích được các đoạn này là hiếp dâm tư tưởng, hiếp dâm văn hóa, hiếp dâm quần chúng, hiếp dâm tập thể,… thì em kính phục vô cùng.

    —————————————–

    “…Chị Mai vứt gánh lúa, chồm tới túm chim cu Mèo nghiến răng vặn, ….”

    “Tối, chị Mai họp chi đoàn ở kho hợp tác, hết họp thì bảo cu Mèo ở lại nhắc nhở, cu Mèo đè chị ra hiếp liền. Chị Mai xấu hổ không dám nói ai, đi một mạch xuống Quảng Thanh, ngồi đợi máy bay tới thả bom thì lao vào.”
    “….Đến đoạn thằng Mỹ kéo quần chị Mai thì mụ Cà xông tới, giằng chị Mai ra,…..”

    ——
    Chồm tới, túm chim, nghiến răng vặn thì gớm thế mà bị hiếp lại xấu hổ đến mức đi tìm cái chết. Chị Mai đúng là không biết học cái sướng của Mụ Cà. Chắc tại cái con cu của thằng Mèo vớ vẩn quá đây mà, chị muốn con cu của thằng Pháp, thằng Mỹ cơ.

    ———————————————
    “Có người vẽ cái bướm dài ba gang trên cột điện, đề: Đây là l. đóc Xấu.”

    “Chị đóc Xấu ôm lấy Mụ Cà khóc nói em chừa rồi em chừa rồi, đau lắm đau lắm, từ nay em ẻ vô Đế quốc Mỹ.”

    ——-
    Mừng cho chị đóc Xấu, cuối cùng thì chị cũng được lắc lẹo với Đế quốc Mỹ.

    Trong ba người, chị Mai là người kém may mắn nhất. Gái Việt bây giờ chỉ thích lắc lẹo với Tây thôi, bị hiếp cũng sướng. He he .

    1. Cá gỗ

      Bác tinkinhte ơi! Mắm tôm mà thiếu ớt thì mất ngon nhưng, bác bưng nguyên cả rổ lên như thế này e rằng…khó nuốt!
      Mà sao mọi khi em thấy bác cũng điều độ lắm kia mà!
      Thân ái mong bác xem xét.

      1. tinkinhte

        Hi hi, em cũng thích Pháp, thích Mỹ hơn mà bác Cá Gỗ. Bị cu Mèo hiếp thì hết đường nói tiếng người bác ạ, chỉ còn đường kêu dá da, dá da. Cũng còn may là Bọ Lập không cho cu Mèo để lại hậu quả nghiêm trọng, mà chả biết được, có khi Bọ để sang truyện sau mới kể tiếp cũng nên, dá da, dá da.

      2. tinkinhte

        @Cogai…
        Cô gái nói thế thì Bọ Lập là một thiền sư thượng thượng thừa rồi. Bọ dùng lối khẩu văn thậm tục để giác ngộ chúng sinh. Mình cũng được nghe nhiều tích về ngộ đạo trong tu thiền nhưng phương pháp của Bọ Lập sử dụng để giác ngộ chúng sinh là mới toanh. Bọ phải đăng ký bản quyền gấp đó nha. Khe khe.

    2. Hiếu

      Trích tinkinhte: “Chắc tại cái con cu của thằng Mèo vớ vẩn quá đây mà”.

      Có một câu thôi mà bác đụng chạm đến hai người rất có máu mặt ở QC, đó là cụ Mèo và bác Vớ Vẩn, mà lại còn đụng chạm đến “con cu” của người ta nữa! Bác thật là ta gan mà! Cụ Mèo đang chuẩn bị thưa kiện kìa… Chờ bác Vớ Vẩn ra tay nữa là bác chết chắc!

    1. Mèo Hen

      Hiện nay trong một số tác phẩm văn học mạng, đặc biệt trên các trang blog thường xuất hiện thuật ngữ mới với cách viết theo lối mật mã Đờ-vanh-xi, đó là viết một chữ “lờ cao” và chấm một chấm.
      Bạn đọc nhiều người vắt óc đoán mò mãi mà không biết tác giả muốn mô tả cái chi chi. Thực ra, dân gian từ lâu đã tạo ra một từ rất…bay bướm để dành cho các nhà văn, đó là từ “bướm”! Tiếc rằng các nhà văn hiện đại không ưa dùng từ dân gian, cũng bởi nhà văn là dân…quá gian chăng!
      Diễn giải dài dòng vậy cũng là để giải đáp dần thắc mắc của Nữ sĩ KD mà thôi. Nếu Nữ sĩ đã hiểu rõ nghĩa của từ “bướm” trong dân gian, thì hiểu từ “đóc” sẽ đơn giản hơn rất nhiều:
      Đóc chính là “ngọc trong bướm”!

      Xin phép không hehe để giữ nguyên tính nghiêm túc của cái còm.

      MH

      1. Cá gỗ

        Vẽ xong mà lại còn phải chú thích thế thì “trình vẽ” quá kém. Phải vẽ thế nào mà để cho cả những người đức độ nhất hoặc khiếm thị, mỗi khi nhìn vào lại phải la toáng lên : A! cái l. dá da dá da, dá da dá da…

  18. Silicon

    Đọc những truyện của bọ Lập về số phận con người , về nông thôn VN thấy phảng phất hình ảnh nông thôn Nga trong Đất vỡ hoang của Solokhov . Mông muội , bi thảm , dữ dội , thực. Mình nghĩ những chuyện này có sức hút .
    Những từ ngữ mạnh bạo , trần trụi làm cho người đọc cảm thấy gần sự thực cuộc sống hơn . Câu chuyện vì thế thuyết phục hơn .
    Nhưng thái quá sẽ đánh lạc hướng . Điểm này mình rất nhất trí với bác Tin kinh tế . Mình cũng cho rằng có ranh giới về tính thẩm mỹ trong văn học .

    1. Phan Thanh Thi

      Tôi đọc bài Vàng Ảnh Vàng Anh trên trang web khác rồi lần mò trên Google tìm thấy Blog Quê Choa. Chắc quê Choa trở thành Quê tui mất thôi vì ngày nào tôi cũng mở để chờ xem có gì mới trên chiếu rượu. Cám ơn anh Lập nhé.

  19. Nguyễn Lâm Cúc

    NHỮNG NGỌN CỜ “BẤT TRỊ”

    ( Xin lỗi Bọ và quí bằng hữu còm sĩ, NLC đã ghép còm này lên cùng còm trên))

  20. HỒ THƠM

    Bà con tìm Trai hoang đâu cho xa ngái Xóm trai hoang đích thị con nai vàng đây lày Bác Tata, Bác Hoa Cải, Cụ Chiếu tướng Mèo Hen là 3 chàng Trai đi ….hoang đấy, chứ sao không ngủ mà cứ canh 1 canh 2 còn thức giấc thì thà thì thầm hở giời ? (~_~)

    Bởi: cogaitinhnguyenvadieumua_apsara ngày 09.08.2010
    lúc 2:00 chiều
    —————————————————–
    Người đầu tiên thành lập Xóm trai hoang là anh Ta ta ( không biết có phải bác Ta ta của Quêchoa không , nếu không phải thì bác oánh cho chữ đại xá nhé . Dá da…!!!). Đầu đuôi như ri :
    Anh Ta ta cũng tham gia du kích từ thời thực dân Pháp , được học hỏi tôi luyện nhiều nên anh nắm rõ chiện bi ngoại chắc hơn bi nội gấp nhiều lần là điều chắc chắn . Nhưng đời du kích trường kỳ của anh được mấy anh ở trên huấn thị nhiều , được học tập nhiều nên đôi khi anh đâm ra …lạc quan cũng nhiều và lại có …cách nhìn khác cái bản ngã đầu tiên của anh . Một hôm được nghe một anh ở trên ( Chiên da kinh tế đếm cua trong lổ ) bảo các đồng chí phải có tinh thần lạc quan cách mạng , phải tin tưởng , phải tin yêu … thì mới vực dậy , mới thành công vân vân…Chẳng hạn như nước Nam ta bây giờ chưa sản xuất được đồng hồ tốt như Thị Sĩ nhưng nay mai sẽ có .Với đà tăng trưởng kinh tế như ri thì đến năm 2015 sẽ sản xuất được đồng hồ , nhưng sẽ chạy chậm hơn múi giờ quốc tế khoảng … 15 phút và có thể vô chút ít nước .Đến năm 2018 sẽ còn chậm hơn chỉ 3 phút và đến năm 2020 ta sẽ sản xuất được đồng hồ chuẩn nhất thế giới ,bán ra đã có lãi , có khi Thị Sĩ phải sang ta mua sĩ về bán lại . Anh Ta ta nghe xong nói dá da , dá da !!! ( He he… ), và từ đó anh lạc quan tin tưởng hàng Việt ta chất lượng cao, chủ quan không còn cho bi ngoại cứng hơn bi nội nữa .Một hôm , học hành học tập cũng vơi , trong một trận xáp lá cà trên sân Hàng Đẩy với … má thằng cu , do lạc quan tin tưởng hai quả bi nội , sinh chủ quan cuối cùng hai bi nội trời cho của anh vỡ làm tám mảnh . Than ôi ! Má thằng cu thấy thế thương lắm nên động viên ” Thôi, chuyện đã lỡ rồi , nói ra xấu hổ , tui cấp thêm vốn cho ba thằng cu chỉnh đốn, vực dậy , sang năm có thể xài lại được…” Anh Ta ta nghe thế cáu tiết chửi : ” Vực cái l. mạ mi . Nát làm tám mảnh mà xài lại được là răng ? ” Nói xong anh mặc quần ra thẳng xóm trai hoang . Đó là người thứ nhứt .
    Bạn bè thời du kích của anh nghe tin liền nói dá da dá dá da da da ….
    He he he ….

    1. Vớ Vẩn

      Người thứ hai là thượng tướng Mèo Hen. Các fan CRQC nhớ lại ngày xưa, Chiếu Rượu này mới thành lập, ồn ào như một vườn hoang vắng chủ. Sau khi giả từ vũ khí, thượng tướng MH quyết một lần nữa hy sinh “múa gậy vườn hoang” để trừ lũ quái quậy phá CRQC. Bao nhiêu năm rèn luyện trong quân ngũ quả không phí, MH tả xung, hửu đột, đâm sâu, thọc sát…tư tưởng lúc thì siêu phàm, cao thâm tựa núi Thái sơn, lúc thì phiêu diêu, nhẹ nhàng tựa lông hồng, lúc cao trào thì trào phúng, châm chích chẳng khác Tế Xương ngày xưa…

      Tưởng rằng vào CRQC múa gậy một lúc rồi giải nghệ, ngờ đâu sau một thời gian MH lại lâm vào trạng thái “ghiền”, Gã ghiền CR có mấy em mèo tơ còn mơn mởn tuổi xuân thì, gái quê như là Như Mai, NC ngây thơ chính hiệu nai vàng ngơ ngác, và cả những nạ dòng đầy lão luyện tình trường. Qua vài bận giao tiếp off line, mặc dù thấy gã MH khi móc ví giấu đằng trước bụng ra, đã có féc mơ tuya ruột tượng, chung quanh ví tiền lại còn buộc thêm một sợi giây thun, là mấy ả đã biết gã này không phải là người hào sảng mấy. Tuy nhiên, tài ăn nói tán dóc của gã thì “cây đa, cây đề” nào của CRQC gã cũng đốn đổ, huống hồ gì là mấy em nai vàng ngơ ngác chân ướt chân ráo ở đó. Hơn nữa, nhìn cái dáng từ tốn nếu không nói là lom khom, đầu to quá cỡ (để chứa đựng cái tư tưởng siêu phàm của gã), đi đứng khoan thai nếu không nói là chậm rãi, hơn nữa lại thêm tin đồn là “phụ tùng” của MH thuộc hàng “khủng” nên mới có danh “thượng tướng”, cái gì chứ mặt trơ trán bóng, “khóc ngoài quan ải” hay “chưa đi đến chợ đã rơi mất tiền” thì gã ta không bao giờ thế cả. Cho nên, khối nàng đả “giọt vắn, giọt dài” từ bỏ nơi xa hoa, vui nhộn để cùng thượng tướng MH đối ẩm hàng ngày và đối mặt hàng đêm.

      Một dạo nghe có người kể rằng, khổ thay có nàng nào đó đã “khôn ba năm, dại một giờ” để ngồi nghe MH tán hươu, gọi vượn để đến khi đối diện với một sự thật vô cùng phủ phàng. Vâng! một sự thật vô cùng phủ phàng, vì khi màn buông, chiếu trải thì gã ta chơi “khúc dạo đầu êm ái” quá lâu kiểu như “Đi rất chậm sợ ngày vui chóng hết”. Cứ từng đợt, từng đợt sóng trước xô sóng sau dồn dập, nhưng chờ mãi gần đến khi trời sáng, mà chàng chẳng đánh, đấm được gì…Nàng đành bạo dạn “tiên hạ thủ vi cường” để rồi ngã ngữa phát hiện ra cái sự thật phũ phàng này:
      “cái phần “Quân tử, Trung dung” (ở giữa) lâu nay tưởng rằng gã bỏ công vun xới nên mới có danh “thượng tướng”, nhưng sự thật thì đó chỉ là bề nổi, là phần đắp bột chứ phần nguyên thuỷ vốn cha mẹ sinh ra thì èo uột, nay sự thật chỉ thấy tựa như bị “còi xương, suy dinh dưỡng” teo nhỏ lại “ti rí”, nhìn hổng ra luôn” thì ôi thôi:
      Trời chiều man mác buồn nát con tim
      Lệ tình đẫm ướt tà áo trinh nguyên….
      …Rừng vắng bao lá vàng, là bấy nhiêu sầu
      Nàng giọt vắn, giọt dài dứt áo ra đi.

      Chuyện đâu phải dừng lại ở đây đâu. Nàng nào mà gã chọn, đâu có phải chỉ cầm, kỳ, thi, họa tán dóc với hắn là đủ, còn phải biết lau chén rửa bát nữa chứ ! theo hắn thì người đàn bà lý tưởng là người ngay sau khi khoái lạc, nhảy ra khỏi giường để cầm chổi quét nhà, chưa mặc lại quần lót vào đã vội vào bếp để thổi cơm.

      Mấy nàng lại càng …vỡ mộng..hơn khi phát hiện ra một điều còn đắng cay như ngậm muối ớt là…gã tiếc tiền gái, muốn gỡ gạc lại phần tiền thuê con ở. Và cô tình nhân, phải đảm được tất cả các nhiệm vụ mà trời phú cho người phụ nữ, là có một đôi mông đẹp để còn chổng lên hớ hênh mà ra sức chùi sàn, trong khi thượng tướng MH ngồi vừa ngắm, vừa gõ bàn phím trang trải cái tư tưởng siêu nhân trên cái…CRQC mà bạn đọc đang xem…

      Thế rồi tin một đồn mười. MH đau buồn và tức tối không có gì bằng. Bổng dưng trời xui đất khiến sao đâu lại xuất hiện gã Cá Gỗ, chỉ qua vài tuần rượu, Cá Gổ đã nức tiếng là thông thái, việc gì cũng biết.
      Một ngày đẹp trời, nghe lời chỉ dẫn của Cá Gổ, để phục hồi lại uy tín của cái phụ tùng “nhìn hổng ra”, thượng tướng MH đã dạo gót ra Tao Đàn và leo lên cây cọ trèo lên tụt xuống. KHông biết kết quả ra sao, nhưng người ta chỉ biết rằng sáng hôm sau đó thì tất cả các tờ báo thành phố đều đăng tin truy tìm thủ phạm đầu độc chim chóc vườn tao đàn, vì nghe đâu chúng bỏ ăn cả bầy vì một cục bột có chứa chất gây ung thư bụng.
      Còn thượng tướng MH thì bặt tăm từ hôm đó, nghe đâu đã bỏ ra sống “xóm trai hoang”.
      Đó là chàng trai thứ hai ra xóm Bàu.
      🙂 😀 😳

      1. Mèo Hen

        Đọc xong tiểu phẩm của Vớ Vẩn, MH nằm lăn trên đống gio, chổng bốn vó lên trời, kêu:

        -Oeo! cái còm đọc quá đã, dá da dá da, dá da dá da…

    2. cogaitinhnguyenvadieumua_apsara

      Người thứ 3 ở Xóm trai hoang không phải là chàng Hoa Cải lở nung tung lữa mà nà chàng Hồ Thơm, em không biết gốc tích chàng Hồ Thơm ở chỗ lào nhưng nghe họ Hồ thì em đoán chàng lày cùng chung họ với dân tộc Vân Kiều mà Bác Hồ đã yêu mến trao tặng , nghe giọng chàng Hồ Thơm lói em lại tưởng tượng những đêm lửa trại bập bùng của rừng núi có những cô gái mặc trang phục dân tộc với những lét hoa văn đặc trưng chỉ có người dân tộc mới dệt được và các chàng trai khom lưng gõ chiêng cồng với điệu nhảy cũng rất đặc trưng của các chàng trai vùng dân tộc ….

      Cũng vì cái điệu nhảy đặc trưng quá của các chàng trai dân tộc Vân Kiều (mặc khố hở và lộ ra quá nhiều ) mà chàng Hồ Thơm ta thì nại yêu một cô làng Phía Nam thành Huế , nàng mặc áo dài tím biếc một màu thủy chung của Huế vì thế chàng Hồ Thơm mới không chịu nổi cái cảnh mặc hở nhiều quá của dân tộc mình nên chàng Hồ Thơm quyết định đi … hoang vì thế chàng Hồ Thơm nà người thứ 3 trong Xóm trai hoang của chiếu riệu Quê Choa (~_~)

      Dá da dá da dá

      1. ts

        Tiết lộ cho cô gái, chị Cải thực sự là…chị nhưng chị í cũng sống ở xóm trai hoang vì chả lẽ không có ai nấu cơm à???

      2. tata

        Ui a dá da da, cô Cải cũng có ý định nhập hộ khấu vào xóm trai hoang à? Chúng tôi (cả ba thành viên trong xóm) đều trân trọng kính mời, rốp xit xốp xít dá da da dá da da.

      3. cogaitinhnguyenvadieumua_apsara

        Hi ! Bác Ta ta, TS, Bác Hoa Cải lở nung tung @ ! Em chả dại gì nhảy dù vào cái Xóm trai hoang lày nàm gì cho mất tự do, em thích tự do bay nhảy quen rồi, sống trong Xóm trai hoang không khéo nại bị oánh nhầm mất mạng có ngày (~_~)

  21. Nhà quê

    Tranh luận nhiều đau đầu , giải lao 5 phút kể chuyện Tam quốc hài :
    Tập 1 : Lại nói về Điển Vi
    Điển Vi là dũng tướng của Tào Tháo, ngoài sức khỏe hơn trâu (trâu còn khỏe hơn người…) Điển Vi còn là 1 chiến tướng cực kỳ anh dũng gan dạ…
    Câu nói nổi tiếng của Điển Vi: Đừng nói quân địch đông bao nhiêu, mà hãy nói nó ở đâu, để tao còn biết đường mà… chạy .
    Một hôm, Điển Vi dẫn 1 vạn quân tiên phong chập ngay 1 vạn quân Thục… Điển Vi hô to:
    – Hãy mang cho ta chiếc áo màu đỏ… Sau khi mặc chiếc áo của những con quỷ đỏ M.U, Điển Vi dẫn 1 vạn quân lao vào đánh cho 1 vạn quân Thục chạy như đua xe gặp cơ động…
    Sau trận chiến, các chư tướng khâm phục hỏi:
    – Tại sao ngài mặc áo đỏ trong trận chiến??? Điền Vi oai nghiêm trả lời:
    – Để nếu máu ta có đổ xuống, các ngươi cũng không biết và vẫn vững tâm chiến đấu… tiếng hoan hô vang lên như sấm.
    Sáng hôm sau 1 vạn quân tiên phong của Điển Vi chập 10 vạn quân Thục do Trương Phi, Quan Vũ cầm đầu… Quân lính lo âu quay lại chờ Superman Điển Vi ra lệnh thì thấy Điển Vi nhỏ nhẹ nói:
    – Quân bay đâu, mang cho tao chiếc quần màu sậm… (vãi đái )

    Tập 2 : Lại nói về Chu Du…

    Lưu Bị vốn yêu người tài nên mở cuộc thi tuyển chọn quân sư mưu đồ việc lớn. Nghe thông báo tuyển người, 2 dũng sĩ diệt gia đình là Chu Du và Khổng Minh rủ nhau tới phỏng vấn…
    Chu Du : may quá, tao tưởng phải đặt nốt con ngựa của ông già tao để trả nợ rồi… tao với mày cố gắng thi đỗ để có thằng nuôi báo cô anh em mình… Bọn mình mặt mũi sáng sủa cộng tài hươu vượn vô đối thì ai chả thèm…
    Khổng Minh vênh váo : tao ko những sáng sủa mà tối cũng sủa cơ đấy!
    Với IQ trên dưới 20 thì bài thi dù có khó cỡ nào thì Chu Du và Khổng Minh cũng đều nộp giấy trắng…
    Sau khi chấm bài, LB phán : Khổng Minh đỗ, ban cho chức Khí tượng thủy văn công công…còn Chu Du thì chim cút…
    Chu Du cay cú gào lên : móa, tao có Ngu kém gì nó đâu mà sao mày đuổi tao?
    LB : Hai thằng ngu như nhau nhưng mày chép bài nó nên mày trượt
    Chu Du : What??? tao và nó đều không làm được sao mày bảo tao chép bài nó…?
    LB : Câu hỏi 1+1 = ??? thằng KM trả lời là “Tao không biết”
    Chu Du : thì sao???
    LB : còn mày trả lời là “Tao cũng thế” đó! thằng Ngu.

  22. Kim Dung

    Bọ à: Đóc Xấu, thì Xấu là tên riêng, còn đóc là gì ạ, KD ko hiểu. Mong Bọ giải thích?

    Cảm ơn Bọ nhìu.

    1. nông dân nghệ an

      ĐÓc là một bộ phận của đàn bà(muốn hiểu rõ bộ phận này thì phải hỏi bác sí Sao Hồng ) nên hồi xưa ở quê người ta hay gọi kèm với cái tên ví dụ Cu Chành, Mẹ Hĩm …vvv

      1. Silicon

        Ko sao , KD đừng ngại , cứ quên đi , lần sau lại hỏi anh giả nhời thật cụ thể cho

    2. vanthanhnhan

      @ KD.

      Gió nồm, gió giông, gió lồng qua Khe Cốc
      Phận em nghèo, mồng đốc khô ran.
      – Nắng sớm, nắng chiều, nắng xiêu hòn Đá Dựng
      Phận anh hèn cặc nứng nửa con.

      1. nông dân nghệ an

        @ vanthanhnhan
        nghèo đến thế là cùng.Nhưng có bài thuốc bắc chữa nghèo cho bác như sau :”Sâm 1 củ, táo tàu 2 quả, một nắm râu ngô vừa đủ, Ngâm kỹ lắc đều”. Hy vọng bác thoát nghèo

      2. vanthanhnhan

        @nông dân nghệ an.
        Bài thuốc đó mình đã dùng thử rồi nhưng không hiệu nghiệm. Có người mách mình bài thuốc sau đây, nhưng mình chưa dùng thử:
        Lục bản Mộc, nhị lượng Đinh, Trà ngũ cân, Hoa linh tinh, Nhang một nắm, Tổ tôm một cỗ, Văn điển trình, Hạ thổ, Tam niên định, Bất bạt tiến.

        Dùng xong cơ thể sẽ:
        -Bách bệnh tiêu tán – Vạn bệnh tiêu trừ.
        Hu hu.

    3. hoacaivensong

      Cảm ơn NS đã hỏi hộ , mình cũng ko bit chính xác nhưng ngĩ chắc ” nó ” loanh quanh…. chỗ ấy , hihi ! Nhưng phải công nhận là NS nhiều lúc ngây thơ đến …dễ thương , hehe !

      1. Kim Dung

        Ngượng quá, Cải à. Lần sau, “kém tắm” đến mấy cũng ko hỏi nữa. Cho núp đằng sau Cải một chút nha. Mà Cụ Chánh Hen dạo này, cũng “hồi xuân” hay sao í. Đã ko lên tiếng bảo vệ, lại còn phân tích tỉ mỉ. Khiếp quá. Cụ Chánh ơi là Cụ Chánh!

      2. hoacaivensong

        Ừ Kim Dung ui , thôi 2 đứa đành hỏi nhau vậy ! Thế ” kém tắm ” là gì mà Cải nghe nhiều lần trên QC mà ko hiểu . Ngược lại là tám kém hay lắm kém , cũng chưa ổn KD nhể ?????

      3. ts

        Kém tắm là việc chị Cải bón phân bắc mí cả phun thuốc trừ sâu vào rau cải hôm trước mờ hôm sau đã mang ra chợ bán rồi.

      4. hoacaivensong

        Cảm ơn TS , nhưng việc ấy có vẻ ko liên quan tới ” kém tắm ” lắm nhể ?TS có thể cho thêm 1 vài ví dụ nữa được ko , Cải vốn ngu lâu thật lâu mà , huhuhu !!!!

      5. ts

        Thì cũng là bẩn cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng thôi mờ.Suy nghĩ và hành động trồng và bán rau như vậy là…bẩn và bản thân rau lúc í cũng…bẩn. Theo cái nghĩa thông thường thì muốn không bẩn thì phải…tắm!!!

      6. hoacaivensong

        Cứ ok với TS thế đi : ” kém tắm ” là bẩn ! Thế tại sao KD lại nói : ” lần sau ” kém tắm ” đến mấy cũng ko hỏi nữa ” . Vậy ” kém tắm ” trong trường hợp này đâu có thể hiểu là bẩn ?
        GIỜI ạ , cứ đùa mãi thui . Đã ko hiểu mà TS lại giải thích theo kiểu cho SV cao học mà Cải mới chĩ lớp 3 lớp 4 thôi mừ !!!?????

      7. Kim Dung

        Cải à. Theo như KD hiểu, “kém tắm’ hình như là kém cỏi, ko biết gì. KD cũng nghĩ là thế, vì nghe mọi người nói nhiều. Có lần nghe cả nghệ sĩ Xuân Hinh nói trên sân khấu từ này, nên KD nói…theo thôi, hi…hi..Ko dám hỏi cả con trai ở nhà, sợ nó diễu, vì một số lần đi lạc đường ở Hà Nội, nó cười lắc đầu: Gái HN gốc đấy, bố ạ! He…he..Nhiều từ lóng KD cũng ko bít. Hí…hí…

      8. Hiếu

        Mỗi lời ts nói ra đều mang nhiều ý nghĩa rất cao siêu! Để hiểu được ý ts muốn nói, em khuyên chị Cải nên vận động hết công lực suy nghĩ theo hướng… thật bậy khi đạt đến mực độ yêu cầu, tức thì sẽ nghiệm ra đúng ý ts thôi!

        Em đã áp dụng và thấy công hiệu vô cùng!

        Chúc chị thành công, sớm ngộ ra chân ní!

      9. hoacaivensong

        Cảm ơn 2 chị em Kim Dung và nàng Hiếu ! Cải ngĩ giải thích của KD chắc đúng . Còn bạn TS có lẽ thấy chị giề nên đùa cho zui , cũng ko sao , hì hì !

      10. ts

        Em nói thật mờ chị Cải ko tin. Có gì chị bảo chị KD về hỏi con chị í! Một người ki bo chẳng hạn, cũng bị nói là kém tắm…mờ có ai lại đi bảo một học sinh học kém là kém tắm đâu???? Cái xấu ở đây gồm có nhiều nghĩa…kể cả xấu tính, xấu nết! Cái rất rõ ràng ở đây là từ tắm!

  23. Pingback: Top Posts — WordPress.com

  24. Hanoi

    Hôm qua lực lượng an ninh VN lại lập công to, nổ súng tiêu diệt một tên phản động nữa ở Thái Nguyên.
    http://www.baomoi.com/Home/AnNinh/vtc.vn/CSGT-no-sung-nu-sinh-linh-dan-vi-khong-doi-MBH/4682953.epi
    Vào 20 giờ 30 ngày 6/8, em Hoàng Thị Trà (quê Lạng Sơn), bí thư chi đoàn khóa 44, khoa Toán Tin, trường Đại học Sư phạm Thái Nguyên đang cùng với bạn trai tên Nguyễn Tuấn Hùng. Bất ngờ có 2 người mặc thường phục đuổi theo. Trà vẫn trong tư thế ngồi trên xe. Ngay lập tức, người mặc thường phục phía sau xe máy nổ súng. Trà đã được đưa ngay vào Bệnh viện Đa khoa TW Thái Nguyên. Nhiều người dân và người nhà bệnh nhân Trà khẳng định: hai thanh niên truy đuổi là CATP Thái Nguyên (tỉnh Thái Nguyên).

    1. Huy

      Khi mặc thường phục thì công an và cướp đâu có gì để phân biệt; nhiều khi cướp mặt lại ít bậm trợn hơn.

  25. Vớ Vẩn

    Thông thường tác giả một bài báo chỉ dừng lại ở mức độ tường thuật, tức là chỉ trả lời câu hỏi “điều gì xảy ra” theo một trình tự thời gian. Truyện ngắn thì khác, truyện ngắn không dừng lại ở mức độ tường thuật, sự việc được diễn giải có thể không cần theo trình tự thời gian và một điều quan trọng là nó có cốt truyện. Cốt truyện trả lời cho câu hỏi: “tại sao sự việc xảy ra”. Cốt truyện là tập hợp các sự kiện, nhân vật, điều kiện, chủ đề, và các yếu tố nội cảnh và ngoại cảnh ảnh hưởng đến diễn biến của câu chuyện.

    Dân Choa và KD đã phân tích khá kỷ những nhân vật chính trong câu chuyện “xóm gái hoang”, VV chỉ bổ sung vài ý nho nhỏ.

    Nữ Sĩ KD viết: “Mà ngày xưa, cái thời tăm tối, và quan niệm đạo lý phong kiến phương đông cực kỳ nghiệt ngã, lập nên xóm gái hoang, vừa là bước đường tận cùng của họ, vừa là thái độ phản kháng một cách đau đớn, bần cùng của 3 người đàn bà thân cô thế cô, nương tựa vào nhau, để sống.“. Theo VV, đổ tội lên đầu “quan niệm đạo đức phong kiến phương đông cực kỳ nghiệt ngã” là không chính xác cho lắm. Thiển nghĩ, nếu như kẻ hiếp dâm mụ Cà không phải là Tây; nếu không có những công dân cuồng tín như cu Miễn, cu Mèo nhân danh này nọ để làm những điều càn bậy, thì xóm gái hoang có được thành lập không?

    Có thể có ai đó phì cười và nhạo rằng: đó là chỉ những nhân vật tiểu thuyết hư cấu mà thôi! Không đâu, hãy nhìn lại sự thật Cải cách ruộng đất, hình ảnh những thiếu nhi, những thanh niên hung hãn chưa hết sự dậy thì, những “trí thức” chưa từng trãi thủ đọan chính trị, những nông dân khốn khổ,đanh đá, đấu tố người đến sùi cả bọt mép.Cũng giống như điều Thiện, cái Ác cũng không có giới hạn và hết sức đa dạng trong các biểu hiện của nó khi nó nhân danh một lý tưởng cao cả: Những khuôn mặt “búng ra sữa”, ngồi phán cái lệnh tử hình” không cần xét xử đối với những bật cha, chú ; Những quan tòa em bé và thẩm phán hỉ mũi chưa sạch trợn mắt nhìn cha mẹ bắt phải đổi cách xưng hô và cuối đầu nhận tội.

    Nói ra đây không phải để ông nghèo, kể khổ, không phải là để đả phá chế độ mà để thấy rằng không thể du di cho những sự giả dối vì nó nhân danh một chân lý, một lý tưởng cao đẹp. Nói ra đây,chỉ mong sao, trong đời mình luôn có được sự tỉnh táo suy xét để thoát khỏi ảnh hưởng của cái Ác, một thứ đặc tính khó ưa luôn tiềm ẩn trong tim của mỗi người.

    1. Kim Dung

      He…he…he…Phải cười 3 tiếng trước khi comm, để “đáp lễ” bác Vớ Vẩn đã.

      Cảm ơn bác VV đã đọc comm của KD và có sự phản biện. KD viết: “Mà ngày xưa, cái thời tăm tối, và quan niệm đạo lý phong kiến phương đông cực kỳ nghiệt ngã, lập nên xóm gái hoang, vừa là bước đường tận cùng của họ, vừa là thái độ phản kháng một cách đau đớn, bần cùng của 3 người đàn bà thân cô thế cô, nương tựa vào nhau, để sống.“ là theo cảm nhận của KD.

      Bối cảnh câu chuyện Xóm gái hoang ra đời trong những năm 1953 từ thực dân Pháp, “vắt” sang năm 1967- 1968, cần chú ý, giai đoạn đó nước ta nói chung, và nông thôn nói riêng chưa thể thoát khỏi cái í thức, cái tư duy, nhận thức ko ít chất “phong kiến” “tam tòng tứ đức” của người phụ nữ, cho dù năm 1967 là năm đã xây dựng CNXH (nếu tính từ 1960- Cách mạng XHCN).

      Người phụ nữ nông thôn lức đó, (và ngay bây giờ ở nông thôn còn ko ít những quan niệm nặng nề đâu bác VV à) bị định kiến và cái nhìn khắt khe của giáo lý đó, nên việc phải bỏ cộng đồng ra đi để sống là cực thân lắm, bế tắc lắm, và cũng “nổi loạn” lắm. Tuy nhiên, theo KD, giai đoạn đó, người cán bộ ở nông thôn, nhận thức của họ về việc đánh Tây, rồi sau này, xây dựng XH mới, còn nhiều ấu trĩ. Trong quá trình thực thi nhiệm vụ, thì sự tha hóa mới dần dần xuất hiện, trước hết, là “tính sở hữu”- một đặc điểm cố hữu của người nông dân- chứ chưa phải là cái gì mang tính chất “ý thức hệ’ trầm trọng như bác phân tích và lên án.

      He…he…he…KD cảm nhận một tác phẩm văn học dưới cái nhìn xã hội thời đó, chứ ko nhìn nó theo hệ thống như bác, vì nó có vẻ”hình sự hóa”, “chính trị hóa” nặng nề quá. Đó là cách cảm văn chương của KD thôi. rất có thể còn phiến diện, nhưng vẫn là cái nhìn của KD.

      Dẫu sao, KD vẫn cảm ơn bác VV đã lắng nghe!

      1. Kim Dung

        Xin lỗi bác, KD viết thiếu. Nguyên văn của câu “Bối cảnh câu chuyện Xóm gái hoang ra đời trong những năm 1953 từ thực dân Pháp, “vắt” sang năm 1967- 1968”, xin đọc là “Bối cảnh câu chuyện Xóm gái hoang ra đời trong những năm 1953 từ giai đoạn thực dân Pháp xâm lược, “vắt” sang năm 1967- 1968″ khi đó, bắt đầu có chiến tranh phá hoại của Mỹ”. Cần chú ý giai đoạn đó, nước ta nói chung,và nông thôn nói riêng chưa thể thoát khỏi cái í thức, cái tư duy, nhận thức ko ít chất “phong kiến” “tam tòng tứ đức” của người phụ nữ, cho dù năm 1967 là năm đã xây dựng CNXH (nếu tính từ 1960- Cách mạng XHCN).
        ..

    2. ts

      Hình như quan niệm về CN phát xít cũng như so sánh về thời gian xuất hiện CNPX và CNCS không chính xác bác VV ạ!

    3. D.Nhật Lệ

      I “can” you,ngài Vớ Vẩn ơi !
      Ngài suy diễn thế là vô tình làm hại bọ Lập đó nghe,
      “yêu nhau như thế bằng mười phụ nhau” ?
      Đông phương nói ‘ý tại ngôn ngoại’ còn Tây phương
      thì cũng tương tự “read between the lines’.Cám ơn VV.

    4. Vớ Vẩn

      Hình như quan niệm về CN phát xít cũng như so sánh về thời gian xuất hiện CNPX và CNCS không chính xác bác VV ạ!
      (Bởi: ts ngày 10.08.2010 lúc 8:46 sáng)
      —-
      xin lỗi đi xa chủ đề một tí để tám với ts một chút xíu nữa.
      Có một nhân vật nổi tiếng, thời còn ngồi tù, đã suy gẵm với tất cả lòng thù hận và đúc kết ra một kinh nghiệm : “Điều Sai nếu nói mãi, nó cũng sẽ thành Đúng”. Nhân vật này về sau, đã tạo ra thiết chế Phát xít – tên gọi khác của “Chủ nghĩa diệt chủng” !

      Và cái ứng dụng “Khoa học- Kỹ thuật” vĩ đại của thế kỷ : những “lò hơi ngạt khổng lồ “ khắp châu Âu, đã chứng minh hùng hồn hơn bao giờ hết, cho sự đúng đắn của lý thuyết” Nhồi sọ” nói trên ! Nếu ông ta kịp nắm “bí quyết” bom hạt nhân,bom khinh khí …thì một điều chắc chắn là: Tòan bộ nhân lọai sẽ lùi về thời kỳ “ Đồ đá …cũ” !

      Cũng tương tự như các thể chế độc tài , chủ nghĩa phát xít, mà tôn chỉ là tự cho mình là độc tôn với một nòi giống ưu việt , luôn tìm cách tiêu diệt các xu hướng “đối trọng” khác trong xã hội . Những lọai chủ nghĩa độc tài kiểu này luôn để lại những dấu ấn kinh hòang trong lịch sử nhân lọai ! Và theo thiển ý của tôi , chủ nghĩa CS biến thái hiện nay cũng vậy!

      Dĩ nhiên không giống hệt 100% , nhưng đây đó , có những nét tương đồng ! Chúng ta hãy cùng xem những điều trùng hợp trong thực tế ! …Tất nhiên, những điều VV nêu ra ở đây chưa hẳn là chính xác tuyệt đối, cho nên vẫn cần sự phê phán của các bác để VV có thể học hỏi thêm.

      Vì sao ta nói Phát xít và Cộng sản có những nét tương đồng ? Vì ta thấy, cũng khơi gợi sự ganh ghét có sẵn trong lòng người, phát xít cũng “lập căn” chiến lược chính trị của chúng dựa vào lòng “ganh ăn ghét ở” của dân Đức , nhồi vào sọ họ cái gọi là “Tội ác kinh tế” của dân Do thái ở Châu Âu. Cái cớ vì “Bất công trong thu nhập” nên phải tiến hành “Tiêu diệt tinh trạng cho vay nặng lãi của Do thái” đem nguồn lợi “ăn trên đầu trên cổ” của việc cho vay ấy, về cho “ nhân dân Đức vĩ đại ”. Cái cớ này có rất nhiều nét của…cái gọi là, vì “Bất công xã hội: người nhiều ruộng, người không có rộng cày” nên phải tiến hành ”Cải cách điền địa” …đem đất đai chia đều cho… lũ ăn hại lười biếng, tiểu nhân và hiếu chiến !

      Rồi để thực hiện, phát xít tiến hành sâu rộng việc “Thanh lọc lý lịch nhiều đời” để tìm kiếm dân có gốc Do thái ,lùa về lò hơi ngạt….Lúc này nó cũng có những nét tương đồng với việc “đấu tố, sưu tra lý lịch, áp đạt tội lỗi cho giai cấp Tiểu tư sản ” để hàng đêm, lén lút lẻn về làng xóm, trói người ta mang lên rừng, xử tử bằng súng, bằng dao, bằng rựa….

      Phát xít đã “tranh thủ” nhồi vào sọ dân Đức từ lúc còn non dại, những ý tưởng về “chủng tộc thượng đẳng”…để giành lấy một thứ chính nghĩa rất dã man, bá đạo và vô nhân tính ! Việc chúng thành lập và nhồi sọ những nhóm công dân non trẻ,cuồng tín gọi là “Đội thiếu niên tiền phong Hitler “…có cái nét của “ Đội thiếu niên tiền phong HCM” …! Những thanh thiếu niên này đã bị “nhồi sọ” ngay từ bé về một khái niệm “công bằng hòan tòan méo mó” vì những mục tiêu chính trị. Từ đó, công với niềm tự hào rất đỗi mơ hồ và hết sức bất nhân về cái chính nghĩa của “chủng tộc thượng đẳng”…chúng hòan tòan chấp nhận việc xem các giống dân khác là bọn…hạ đẳng, chúng có thể tự do đối xử với họ như với con vật , chẳng có gì phải e ngại !!! Thế rồi chúng hăng say, mang dòng họ Tổ tiên ra tố cáo với chính quyền rằng đó đây là những con Heo Do thái.

      Chúng tham gia quân ngũ để giết “bọn Heo” mà không hề xem xét …chúng bình thản lột truồng người khác, đánh đập, vắt kiệt sức lực bằng các công việc khổ sai, chúng bỏ đói, bắn bỏ những kẻ già yếu bệnh tật vô ích…Sau rốt, chúng lùa họ vào phòng, xả hơi ngạt để giết một cách… “kinh tế” !

      Khi đã có các xác chết, chúng bình thản lục bẻ răng vàng trên từng xác để đóng góp cho phí tổn chiến tranh…Chúng cắt tóc các nạn nhân để làm áo, nệm chắn lạnh cho quân đội phát xít , chúng đốt nấu những gì còn lại để đem tro xương bón ruộng đồng…cung cấp thức ăn xanh cho “chủng tộc thượng đẳng”.

      Chúng thản nhiên lên kế họach “thu họach” mọi thứ từ những người Do thái còn sống bằng xương , bằng thịt…như những nhà nuôi cừu chuyên nghiệp ! Chúng không phải những kẻ có bản chất ác …chúng đã bị nhồi sọ và tẩy não kỹ lưỡng mà thôi !

      Sinh sau, đẻ muộn hơn phát xít, nhưng thận trọng “tiếp thu” đầy đủ sự xảo quyệt, khôn ngoan một cách thất đức ấy… CNCS cũng theo đúng mẫu hình tổ chức với hệ thống” nhồi sọ” như vậy….Tuy có điều chỉnh đôi chút về tính tàn bạo ( cũng không phải tốt lành gì, mà chỉ bởi giảo quyệt hy vọng rằng chúng sẽ tránh được cái kết cuộc thãm khốc của CN phát xít…) . Cách nhồi sọ cùng một khuôn mẫu và cùng một mục đích chính trị ấy, cũng có đầy đủ “tiềm năng” để mang đến những sự độc ác kinh hòang nhất….. Tuy nhiên nó đã không được đẩy đến mức rốt ráo đến nỗi chống lại nhân lọai, chỉ vì… may mắn thay, tại những nơi sử dụng nó như là Việt Nam, tình thế có đổi khác và cũng vì chiến tranh kết thúc sớm ! ( trong khi đó, vì đi trước nên Mao Trạch Đông và dân Tàu thì không được may như vậy. Thời “Mao tuyển” với Cách mạng văn hóa” , thời mà…” trí thức là cục cứt tao đây này ”, sự thãm khốc trong xã hội “Trung hoa Dân quốc” cũng không hề kém thời phát xít là bao. Nó còn dư “năng lượng” để thò bàn tay dài đẫm máu ấy, vào tận nội bộ của Đảng CSVN để tạo ra đứa con song sinh “ Cải cách điền địa” ).

      Ngày nay, chúng ta vẫn có thể thấy, khi lý luận với thiên hạ thì những Bút nô CS “chuyên trị” cái khuôn mẫu về “biện chứng pháp”…để có vẻ khách quan, khoa học…, Nhưng trong lúc áp dụng vào thực tế, chúng vẫn cứ lộ ra nguyên hình cái ” khuôn mẫu phát xít”.

      Cả hai hệ thống phát xít và CSCN đểu là những hệ thống toàn trị, tập trung quyền lực vào một tay. Cái xảo quyệt của chúng là biết lợi dụng bản chất của con người là dễ dàng đồng thuận trên cơ sở một cương lĩnh mang tính tiêu cực – chí căm thù giặc, lòng ghen tức với những kẻ khá giả – hơn là trên cơ sở một nhiệm vụ mang tính tích cực. khêu gợi tinh thần tự tôn dân tộc, Hình ảnh kẻ thù, bất kể ở bên trong như “Do Thái” ở Đức hay “kulak” ở Nga, hay “trí, phú, địa, hào” ở VN, đều là một trong những phương tiện thiết yếu trong kho vũ khí của lãnh tụ toàn trị trong thời điểm muốn thâu tóm quyền lực về tay mình.

      Cả hai hệ thống CNPX và CNCS đều nhồi vào sọ người ta những cái ảo tưởng đầy bi kịch rằng tước đoạt quyền lực mà các cá nhân sở hữu trong hệ thống cá nhân chủ nghĩa và chuyển quyền lực này vào tay xã hội là họ đang thực hiện việc xóa bỏ quyền lực. Những người bị gieo những ảo tưởng như thế đã dễ dàng bỏ qua sự kiện rõ ràng sau đây: tập trung quyền lực để nó có thể phục vụ cho một kế hoạch duy nhất thì quyền lực không những không được chuyển hóa mà còn trở thành quyền lực tuyệt đối. Tập trung vào tay một nhóm người cái quyền lực trước đó vẫn nằm trong tay nhiều người độc lập với nhau, thì quyền lực chẳng những đã tăng lên đến mức chưa từng có trước đây mà còn có ảnh hưởng sâu rộng đến mức gần như trở thành khác hẳn về chất.

      Nói về mối tương đồng giữa CNPX và CNCS, F. Hayek trong tác phẩm “Đường về nô lệ” đã viết: “Không nghi ngờ gì rằng sẽ có nhiều việc gọi là “bẩn thỉu”, nhưng cần phải làm vì mục đích cao thượng và phải làm một cách dứt khoát và chuyên nghiệp như bất kì công việc nào khác. Và cũng có nhiều hành động bản thân chúng đã là xấu xa rồi, những loại mà những người còn có quan niệm đạo đức truyền thống sẽ không chịu làm, nên những kẻ sẵn sàng làm những việc xấu xa như thế sẽ có tấm giấy thông hành để thăng tiến và đi đến quyền lực. Trong xã hội toàn trị nhất định sẽ có nhiều chức vụ đòi hỏi sự tàn nhẫn, dọa nạt, lừa dối và chỉ điểm. Gestapo hay các ban quản lí các trại tập trung, Bộ tuyên truyền hay SA hoặc SS (hoặc những cơ quan tương ứng ở Ý hay ở Nga) không phải là chỗ thể hiện lòng nhân đạo của con người. Nhưng đấy chính là con đường tiến thân trong ban lãnh đạo của nhà nước toàn trị.”

      Một lần nữa, VV cũng xin nhắc lại rằng nói những điều này ra đây,chỉ mong sao, trong đời mình luôn có được sự tỉnh táo suy xét để thoát khỏi ảnh hưởng của cái Ác, một thứ đặc tính khó ưa luôn tiềm ẩn trong tim của mỗi người.
      🙂 😀 😳

      1. nguoitrungnien

        Trời ơi, bac VV ơi. Bác nói không sai, nhưng ‘not in right place, not the right time”. Để bảo toàn sự tồn tại của blog này, nếu bọ Lập có edit hay delete vài còm đi, thì bác VV nên thông cảm cho bọ Lập thôi. Tớ là thằng viết liều, mà còn ngán cái khẩu khí của VV quá.

      2. qx

        Bác Vớ Vẩn, trong khuôn khổ hạn hẹp của một comment, đã nói rất khúc chiết các điểm căn bản giống nhau và khác nhau giữa hai thứ loại hạng ngạch vô lại ism.

        Còn một điều nữa, hôm nào viết ở chỗ mô rộng rãi, bác nhớ thêm vào là cả hai cái ism này nó chắt lọc, chiết trích một mớ từ tôn giáo, chủ yếu là tố thần quyền.

        Lẽ thường thì quỷ bang tuyên giáo làm sao mà để cái còm này của bác tồn tại được.

      3. ts

        “Có nhiều quan điểm khác nhau về nguyên nhân dẫn đến sự nổi dậy của chủ nghĩa phát xít. Trong đó có một quan điểm cho rằng chủ nghĩa phát xít Ý ra đời là một sự đáp lại các thất bại của nền dân chủ, chủ nghĩa tự do và chủ nghĩa Marx. Những chủ nghĩa này được nhìn nhận là có thiên hướng về chủ nghĩa cá nhân và toàn cầu hóa, làm tổn hại đến quốc gia. Và chủ nghĩa phát xít khi đó đã tự xưng mình là sự thay thế căn bản mang tính quốc gia cho chủ nghĩa Bolshevic. Dù vậy, nó lại mang nhiều đặc trưng của chủ nghĩa Bolshevic như: nhà nước có một đảng cầm quyền, quyền quyết định theo đa số và sự vận động ủng hộ từ giai cấp vô sản. Đặc biệt khi nhiều cựu binh trở về từ chiến tranh lại phải đối mặt với nạn thất nghiệp và các vấn đề kinh tế khác. Chủ nghĩa phát xít đã đưa ra mô hình của chủ nghĩa tập thể cũng như kêu gọi chấm dứt sự tồn tại của chủ nghĩa tư hữu cá nhân, cũng như đối đầu với chủ nghĩa Marx vì cho rằng chủ nghĩa này chống lại chủ nghĩa quốc gia và chủ nghĩa yêu nước.”
        Cái này em copy thôi và cái em muốn hỏi là cái gì có trước cái gì??? Nếu bác VV so sánh VN với…Đức thì lại phải suy nghĩ tiếp nhưng nếu nói về CNPX và CNCS thì….????

      4. ts

        Em nghĩ đây là…lịch sử, không cần thiết phải tranh luận nhưng cái em muốn nói là CNPX chỉ lả học trò của CNCS…so với CNCS thì…vớ vẩn í mà! Hi.hi!

      5. Cá gỗ

        Ok! Trước hết xin bày tỏ lòng kính trọng với bác Vớ Vẩn vì đã cho pà con quê choa nghe những cảm nghĩ rất mực nghiêm túc của bác về các loại ism, tác hại và những hệ quả của nó. Điều này chứng tỏ bác rất chăm đọc và chịu khó suy ngẫm (một thói quen tốt mà 90% người Việt ta không có!)
        Ở đây, không tiện cho việc tranh luận về sự đúng sai, hay dở trong nội dung cái còm của bác, chỉ muốn bàn với bác một việc thuần túy về chuyện “viết lách” như thế nào thui, mong bác xem xét. Chọn một cái ví dụ cũng tương đối nhạy cảm đó là, nếu phân tích về sự giao cấu của con người dưới khía cạnh nghiên cứu khoa học hoặc tìm hiểu về sinh lý học thì chắc chắn là “No vấn đề”, thằng nào mở mồm kêu bậy là nát mặt với anh em ta! Nhưng, cũng với chủ đề này mà bác lắp tên nhân vật, hoàn cảnh, bối cảnh một cách trần trụi, chi tiết, cụ thể như trong bài viết thì rất dễ thành “dâm thư”. Cũng như bác nguoitrungnien ở trên đã có nhời bàn, với mong muốn tất cả (bọ và các bợm nhậu) cùng an lành dài lâu trên cái chiếu rượu này, CG xin bác mỗi lần phun nuớc miếng thì cũng lựa chiều phun cho khéo kẻo rơi vào mặt cả làng.
        Một chút tình thật mong bác rộng lòng luợng thứ.
        Thân kính!

      6. Hiếu

        Bác Vớ Vẩn bị còm viên… gần tẩy chay rồi nhé! Cứ như bác thì…qua nước ngoài, qua Mỹ, mấy nước có tự do ngôn luận…. mà sống nhé! Chứ ở Việt Nam thì phải cẩn thận mồm mép, mình đã vậy, còn làm liên lụy đến người khác!

        (Tái nạm: Bác mà đi được rồi, bác bảo lãnh em qua với nhá! Diện kết hôn giả cũng được! hí… hí… hí…)

      7. vuidua

        Chào bác VV, nhận thức của bác cũng là nhận thức của gần như toàn thế giới ngày nay trừ vài người, đó là Fidel Castro, Kim Jong In, Hugo Chavez.

        Còn các còm viên, sao sợ bóng, sợ vía vậy, chúng ta đang trên đường thoát ra, và chia tay vĩnh viễn cái thời kỳ mà toàn xã hội mù quáng tin và chạy theo chủ nghĩa vơ vẩn, này nọ vì bị nhồi sọ như bác VV phân tích cơ mà

        Sự vật vận động và phát triển theo các qui luật khách quan, có ai cản được nó đâu mà phải rộn. Chúng ta không nên lo âu, ngược lại phải vui mừng vì đã nhận thức được các qui luật ấy. Ai không hiểu được thì tội nghiệp.

        Chúc Bác và mọi người khỏe.

  26. tinkinhte

    Chị KD và bác DC phân tích tài quá đi thôi. Ý kiến cá nhân em thì truyện này là truyện dở. Không riêng truyện này, tất cả những truyện mà Bọ Lập khai thác chi tiết thái quá cái C,L, cứt,các câu chửi bậy,… đều dở cả. Trong các truyện này thường có những chi tiết thái quá phá vỡ ( chứ không phải phá cách nha) phong cách, mạch kể chuyện rất duyên của Bọ cũng như khiến nhiều người đọc cảm thấy có gì gợn gợn.
    Khẩu văn có C,L,… có lẽ phù hợp vớp giải trí hơn là “phản ánh” và “nghiền ngẫm.

    1. nguoitrungnien

      bác tin kinh tế nói ‘thẳng cánh cò bay quá’ ! Tuy nhiên, đó cũng là một cái nhận xét, một cảm giác có thật, không phải chỉ riêng của mình bác tin kinh tế. Nếu chỉ trích là của anh paul nào đó, thì chúng ta có thể không quan tâm. Nhưng theo tớ thì từ lâu trên blog này, bác tin kinh tế không nói điều không phải , nên cái phê phán của bác, bọ cũng nên consider !

      Khen Bọ thì cũng đã nhiều người khen rồi, khen nữa cũng bằng thừa. Nhưng chỉ để khen thôi, mà không nói thật nói đúng hết cảm nghĩ (riêng)của mình, kể cả những điểm chưa toàn hảo, chưa hài lòng, thì cũng chưa phải là một fan chân chính của Bọ . vài lời góp ý, mong không trái tai các bạn còm.

      1. em xi

        @nguoitrungnien: không tiếc cái nick cũ ngoại lai của bác, nhưng cứ tiếc cái hình nửa dưới rất nice của bác

    2. em xinh

      Dưng mà thiếu những UA CHẦU CHẦU; HAY HÈ; CƯỜI HẬC…cùng những thiết bị vệ sinh kèm xung xướng thì nại chả da văn bọ nữa.
      Chu Lai có tả trong AMDV, mấy cậu trinh sát nhìn thấy đống..phân của địch mà phát thèm, vì nó to quá, đẹp quá, vĩ đại quá (mấy anh trinh sát đang bị táo bón và kiết lị)

  27. tata

    Từ sáng tới giờ bận nhiều công chuyên quá không vào chiếu rượu để kiếm vài ly được, đến giờ này mới vào được chưa lịp uống ly nào, đọc mấy cái còm của các bác tự nhiên thấy không “tự tin” cho lắm bèn kiểm tra lại “bi” của mình xem ra răng, nào ngờ bi nội nhưng chất lượng ngoại nên cũng cảm thấy tự tin he he. Chúc cô Cải ngủ ngon và mơ những giấc mơ đẹp với đôi cánh bay thật nhẹ nhàng, nhẹ nhàng nhé.

      1. hoacaivensong

        Xìn Cảm ơn cả hai Anh Em ! mình đang đọc lại lần nữa ” xóm gái hoang ” của Bọ , mà cứ thấy thương 3 người đàn bà ấy quá cơ !!!!!

      2. Hiếu

        Thế cô gái là lữ phi công rơi tòm xuống xóm trai hoang đấy à? Gặp tata mí lại ts thì chỉ có…chiết! Thương lắm cơ!

      3. ts

        Bác người Pháp í nghe nói dùng pháo binh hay lắm! Cô gái lại có sở trường về thủy binh. Trong chiến tranh hiện đại, pháo binh mí thủy binh kết hợp mí nhau và áp dụng kiểu thần tốc của kỵ binh thì trăm trận trăm thằng!

  28. Kim Dung

    Chào Bọ. Chào Dân Choa:
    Cảm ơn Bọ về một truyện ngắn sâu sắc và rất hay, thấm đẫm tính nhân văn, tuy có những chỗ vừa hài vừa xót xa cho thân phận đàn bà ở một xã hội còn rất nhiều tăm tối. Mà người đàn bà vốn là điển hình của những khao khát yêu đương, che chở, hy sinh, và sinh nở- với ý nghĩa và chức năng là người mẹ.

    Nhưng ở đây, cả 3 người, với 3 số phận, tính cách hoàn toàn khác nhau, đều ko sao có thể có nổi chút tình yêu như họ mong muốn, mà họ xứng đáng được hưởng, dù họ đã phải châp nhận một cách cay đắng, tủi nhục cái người gọi là chồng- trong trường hợp của chị đóc Xấu, để cuối cùng, họ phải bỏ cả chính cái cộng đồng đã sinh ra họ, ra đi, để lập nên xóm gái hoang.

    Mà ngày xưa, cái thời tăm tối, và quan niệm đạo lý phong kiến phương đông cực kỳ nghiệt ngã, lập nên xóm gái hoang, vừa là bước đường tận cùng của họ, vừa là thái độ phản kháng một cách đau đớn, bần cùng của 3 người đàn bà thân cô thế cô, nương tựa vào nhau, để sống.

    Vẻ đẹp của họ là họ khao khát tình yêu, nhưng họ cũng đầy kiêu hãnh, dù rất đau đớn với thân phận, nhưng họ ko sống loạn luân. Đó là lý do, mà ông bố chồng của đóc Xấu đã bị ăn cái tát xứng đáng.

    Dân Choa quả là có cái cảm cực kỳ tinh tế, về những số phận bên ngoài cực kỳ xù xì, nhưng thẳm sâu trong họ là cái khát khao của bản năng giới- giống cái- của bản năng giống loài, sinh ra để duy trì nòi giống gia đình, dòng họ, cộng đồng, mà họ ko có nổi chỉ vì những nghiệt ngã của hoàn cảnh tăm tối của xã hội chật hẹp lúc đó, và cũng là của những kẻ đàn ông ko phải đàn ông, mới chỉ dừng ở mức Con đực

    Họ đầy bi kịch, nhưng bản chất họ là những người đàn bà lương thiện, rất đáng được yêu. Sự gặp gỡ của 3 người đàn bà với tên phi công Mỹ, khiến KD bỗng nhớ tới Bộ phim Người thứ 41 của Liên Xô trước đây, bị cấm vì bị phê phán là xét lại. Cô gái nữ chiến sĩ Hồng quân bắt tên phát xít Đức thứ 41. Cô đem lòng yêu. Nhưng rồi, cuối cùng, nhận ra đó là kẻ thù và buộc phải bắn chết…

    Câu chuyện 3 người đàn bà ở xóm gái hoang có chút gì đó giông giống. Trước họ, tên phi công Mỹ chỉ là một người đàn ông đẹp đẽ khỏe mạnh, gợi nên ở họ những xúc cảm yêu đương, những khát vọng bản năng bình thường của đàn ông, đàn bà…vậy thôi.

    Nhưng tình cảm trai gái bản chất là ko thể chia sẻ. Bởi thế, cái sự “tan vỡ” là tất yếu, khi 2 người đàn bà chứng kiến …chị đóc Xấu với thằng Mỹ. Và cái ý thức hệ, dù rất mong manh, lại trỗi dậy, đằng sau những cay đắng, khổ sở, tức tối rất đàn bà, và căm thù cũng rất đàn bà.

    Nhưng cái kết cuối cùng giống như chuyện Cu Chành, rất thâm. Công lao, cuối cùng lại thuộc về mấy anh cu Mèo, cu Miễn, những người đàn ông nhân danh có trách nhiệm trong cái cộng đồng bé tí, ko đủ sức đem lại hạnh phúc cho những người đàn bà bình thường, vì họ ko đủ cả tình yêu lẫn vị thế đàn ông cảm hóa, hấp dẫn họ.

    Cảm ơn Bọ về một câu chuyện hay, cay đắng thật, nhưng cũng rất người.

      1. Kim Dung

        Còm sánh còm Dân Choa
        Hiếu hỏi rất thiết tha
        Oan Thị Kính thật đó!
        Hu…hu…hi…ha…ha..

    1. Cú đỉn

      KD nữ sĩ..nhà phê bình văn học hiện thực…Xã hội phi chủ nghĩa, phân tích rất hay, mọi nhẽ , nhất nà về cái sự cho ông bố chồng ăn tát để giữ gìn cái “thang” đạo đức. Dưng mà mỗi quy định về đạo đức, về nhân cách cũng dễ chao đảo khi mà có 1 yếu tố rất lớn chi phối. Iem lấy thí dụ thế ni, Thuyết buôn vua trong vụ Năm Cam có nói, cái gì không mua được bằng tiền..thì sẽ mua được bằng rất nhiều tiền. Bên iem.. thỉnh thoảng xảy ra chuyện chị đón em, cô , Dì đón cháu gái ( thường Vn hay đón phụ nữ sang để dễ kiếm “chồng”, hoàn tất giấy tờ ở lại). Trong nhiều tình huống gay cấn, tức cảnh sinh ..tiền..chị em mình chiến đấu luôn với cả người nhà..( không cùng huyết thống…anh rể, chú rể..bác rể…có sản phẩm.). Chuyện đến nước ấy thì vưỡn gọi là..tạm tha, dưng mà có nhiều phụ nữ..nhân có giấy tờ, thừa thắng xốc tới…tổng tấn công…đoạt luôn cả cơ ngơi lẫn chồng của người thân ( thường thì ông chồng ni ăn nên làm ra, có cưa hàng cửa hiệu…thu nhập cao ).Iem lạy nữ sĩ, iem lạy Dan choa..lạy các bác, iem chỉ kể chuyện thật để mọi người biết “góc khuất”, biết mặt sau của cái huy chương, chứ iem chẳng có ý đồ bỉ báng phái đẹp mô nhé, có lẽ iem sống lâu bên Taay nên nhìn cái gì cũng nham nhở , trần trụi chăng ?

      1. Kim Dung

        Cú đỉn Tư bản: Có câu hát: Chuyện ngày xưa, chuyện ngày lay…
        Nay, KD hát thêm cho Cú nghe: Đàn bà ngày xưa, đàn bà ngày lay…

        Ná na na nà na…

        Nói như com sĩ nào đó: Một sớm hôm thức dậy, bỗng thấy mình lói ngọng.
        Tại Cú đỉn mà cả làng chiếu “riệu” lày lói sõi.

  29. em xinh

    Có người vẽ cái bướm dài ba gang trên cột điện, đề: Đây là l. đóc Xấu.
    ——————————-
    He hé, hóa ra đám hút bể phốt với khoan cắt bê tông ngoài Hà nội đều học lỏm từ Ba đồn

      1. hoacaivensong

        Ờ nhưng mà từ ngày EX về gặp TS là cụt luôn cuộc tình tay ba đang hồi đu đưa , chán thật !

    1. Xoilac

      Hóa ra Da Đồn nhà các bác đã có điện thừ thời 1960 à?
      Điện khí hóa sớm quá nhi. Hoan hô QB.

  30. bamboospirit

    Chuyện bọ L kể về chuyện mụ Cà bi tây hiếp cũng giống như ông bạn tôi kể chuyện tiếu lâm về phụ nữ vn bị Tây hãm.

    Rằng ngày xưa Tây đen Tây trắng thưởng đi vào làng ruồng bố tìm Việt Minh, chúng thường đốt nhà và hãm hiếp đàn bà và con gái. Vì thế cho nên các mẹ các chị thường ghê sợ và đem chuyên Tây Hãm ra hù doạ các cô gái mới lớn, Một dạo bọn Tây đen thi hành mênh lênh của quan 3 trưởng đồn nên hùng hổ xông vào làng rường bố. Chúng phá tan hoang hoa màu, đốt trụi kho lúa và các nhà tranh của dân làng. Người dân gồng gánh lo sơ tán, các cô gái còn son thì lo chạy trước riêng cái Lan đang mãi mê thu hoạch gương sen ở ao làng phía gần cánh đồng làng thì không hay biết nên đến lúc bọn Tây đen trùi trũi đến chĩa súng bảo lên và cô nàng bắt đầu run sợ và trong đầu cứ nghĩ đến một điều khủng khiếp sắp xảy đến với mình. Chuyện gì đến rồi cũng đến 5 6 thằng Tây đen thay phiên nhau cấu xé tấm thân ngà ngọc của cái Lan. Xong rồi cả bọn bỏ mặt cái Lan bên bở ao, cả đám chân đi hai hàng đáng liêu xiêu quày quả trở về đồn.

    Tây rút bà con tay gánh tay đùm lục tục trở về làng, bọn con gái trăng tròn nhìn thấy Lan áo quần rách bươm, tóc tai rũ rượi và mặt mày trầy xước liền hiểu ra vấn đề. Đứa nào trố mắt thất kinh và ra chiều thương hại cho cô bé bèn xúm lại hỏi và an ủii. Sau những lời hỏi han và an ủi Cái Lan cũng không hé nữa lời. Sau một hồi lâu chợt cái Lan ngước cặp mắt ráo hoảnh nhìn mọi người và cất tiếng: “tưởng Tây hãm là cái gì ghê ghớm lắm ai dè sướng thấy bà cố tổ, sẵn lògn căm thù Tây mà trong tay không có tất sắt tao làm cho cả 5 6 thằng bò càng bò niễng….hehehhehe”

    hết

    1. Cú đỉn

      Truyện…bút tre..hay lắm, vui…Bên ni có 1 đôi nhân tình nhân ngãi sống với nhau, ngày ngày bán hàng cạnh chỗ iem. Bà bồ người to béo phương phi..ông bạn thì người héo quắt. Một buổi thấy mặt bà ấy nằng nặng như bị ong đốt, iem đánh bạo trêu, chắc là tối qua ông ấy lại mần chi chứ gì , nên bữa ni mới..đeo cái bộ mặt đâm lê như rứa. Ông bồ đang dọn hàng..bỏ đấy tươi cười chạy ra đon đả, vẻ có lỗi : Khổ quá, chỉ tại hôm qua tớ “không làm gì” nên giờ đương sự mới có bộ mặt như rứa.

  31. danchoa

    Xóm Gái hoang và tiếng cười trào lộng của Nguyễn Quang Lập

    Nội dung của Xóm gái hoang không dài, nó chỉ tóm tắt câu chuyện hình thành một cái” xóm” của ba người phụ nữ bất hạnh trong xã hội làng quê ở Việt Nam thời chống Mỹ. Độc giả lập tức bật cười ngay khi bắt gặp các nhân vật có những cái tên kì dị, thô tục và cười nghiêng ngả khi tác giả đưa người đọc vào những tình tiết nghê ngô của đàn ông và đàn bà quay quanh cái trục basic instinct. Tuy cái ham muốn bản năng trỗi dậy nhưng lại mang cái lý trí đạo đức giả để lý giải và đè nén lại. Cái gây tiếng cười là ở chỗ đấy.
    Cũng có người khi mới đọc thì cho rằng nhà văn Nguyễn Quang Lập diễu cợt hình ảnh người phụ nữ Việt Nam. Tên xấu, tính cách xấu , thói đời lại càng tệ hơn.
    Nhưng nếu tỉnh táo đọc kĩ, ngẫm nghĩ thì ta mới nhận ra rằng, chính trong câu chuyện xóm Gái hoang những người phụ nữ không hề xấu chút nào cả. Họ là những người phụ nữ đẹp, nữ tính rất đằm thắm, muốn sống rất thực với con người của mình. Đẹp hơn nữa là họ có tính tự trọng cao. Vì chuyện đời, tình duyên trắc trở, vì số phận oan nghiệt làm cho xã hội có con mắt nhìn họ bằng sự khinh bỉ, tầm thường. Nhưng họ lại có một quan điểm rất riêng, rất thực. Vì không đồng tình và cũng không cam chịu với dư luận xã hội họ đã tự tách mình ra khỏi cộng đồng và trở thành tập thể Xóm gái hoang đơn độc, ba người đàn bà tự nương tựa vào nhau.
    Cái xấu xa, cái mà nhà văn Nguyễn Quang Lập lên án ở đây chính là đám người đàn ông chết tiệt kia, chứ không phải là ba người phụ nữ.
    Đáng lí thì những người như mụ Cà, chị Đóc xấu hay cô Mai đều là những người đàn bà đẹp, mạnh mẽ, năng khiếu đều có quyền hưởng số phận viên mãn làm vợ làm mẹ, nhưng số phận( hay ông Lập) đã không mỉm cười với họ. Họ bị cánh đàn ông bỉ bai, chòng gẹo, gạ gẫm để thỏa mãn bản năng con đực của mình. Nguy hiểm hơn là những kẻ đàn ông này còn mượn danh chế độ, chính trị hóa cả những việc tầm thường nhất. Trong làng xã nhìn đâu đâu cũng đụng đến những kẻ như thế. Từ lớp “ cán bộ” như Cu Miễn, rồi con cán bộ như Cu Mèo và ngay cả lớp có ngôi vị bậc trên như ông Quắc, bố chồng cô Mai.
    Đoạn kể chuyện ba bà gái hoang bắt được phi công Mỹ là đoạn đáng yêu nhất. Rất nhân ái, rất con người. Đối với ba người phụ nữ bị xã hội hắt hủi này thì họ phải nương tựa vào nhau. Tự nuôi mình và giúp nhau khi hoạn nạn. Dù có kham khổ như thế, nhưng vẫn cố mua cái Radio để biết thông tin, biết tin tức xã hội bên ngoài. Họ cùng khóc với nhau về số phậmhẩm hiu, biết trêu chọc nhau để lấy tiếng cười hiếm hoi. Có Radio có nghĩa là họ cũng phải biết chống Mỹ là gì, tinh thần căm thù giặc Mỹ là gì. Thế nhưng khi tên phi công Mỹ rơi xuống, đối với họ thì không phải là tên giặc Mỹ hung ác, họ chỉ thấy đấy là hình hài của một thằng đàn ông khỏe mạnh mà thôi. Họ cho ăn cho uống, cho nghỉ ngơi. Họ “ đánh mất” thằng Mỹ không phải do giác ngộ chính trị cao hay một ý thức yêu nước nào đó mà là một ý thức rất đàn bà. Tính ghen. Không ai muốn nhường cho ai cả và nỗi sợ mơ hồ, nếu ai đó chiếm riêng thằng đàn ông Mỹ thì cái tập thể nho nhỏ ấy sẽ tan ngay. Vì thế họ đã” mất” thằng phi công Mỹ.
    Câu chuyện tuy ngắn, nhưng chứa đựng nhiều ý nghĩa chắt lọc. Đoạn vào đề khá văn học lôi cuốn người đọc, người ta cứ tưởng sẽ đọc một câu chuyện về “ tuổi thơ dữ dội” nhưng rồi ngay lập tức đã phá lên cười vì những câu khẩu văn quen thuộc của Nguyễn Quang Lập. Nhiều từ được lặp đi lặp lại ở cuối đoạn văn là tính đặc trưng, không ai có thể bắt chước được.

    Cảm ơn BL
    PS: Xin hỏi bà con và Bọ là thằng phi công Mỹ nói rốp xít, rốp xít là có nghĩa chi?

    1. CÚN

      Bác DC thế mà không biết cái từ đơn giản như thế. Rốp xít, xốp xít: tốt thích, tốt thích.
      Thằng Mỹ khen chị Mai “em đẹp lắm” đó mà.

    1. quangcaumuoi

      troi` troi“..dang cho duoc xet duyen .choa choa…thoi thi thang dan den cung rang cho thui…heee kinh that.

  32. Hang Nga

    Ui chu choa. Cảm ơn và đồng ý với Nguoitrungnien khi đọc :” nếu tớ là phụ nữ thì tớ sẽ rất nhiều lần phản đối quý ông Quê Choa : có lúc rất ga lăng, dễ thương với quý phụ nữ, nhưng cũng có lúc lại xem phụ nữ là đối tượng để nói đùa hơi quá lố (dù chỉ vô tình không cố ý),… Có lẽ điều này nằm trong vô thức quý ông rồi, không phải ngay lập tức mà thay đổi được. hihi.”
    Thưa qúy ông đáng yêu ngồi chung quanh chiếu “gượu” này: Nói theo Lawrence Durrell thì qúy ông đáng kính của chúng tôi có ba điều nên làm cho phụ nữ là yêu nàng, thứ hai là chiụ đựng nàng và thứ ba là đưa nàng vào văn chương. Ba người đàn bà trong Xóm Gái Hoang, họ sạch sẽ, đẹp đẽ, đáng thương, đáng qúy qúa trong cái xã hội nhày nhụa phải không. Cảm ơn NQL.

    1. Cú đỉn

      chị Háng ạ, iem sống bên ni cũng lâu nên bị nhiễm cái thói ..yêu thương ..hay nói toạt móng heo là nà..rất trân trọng phụ lữ. Chính vì lẽ đó mà iem thấy anh iem quechoa nhiều núc..lói lăng quá đáng, iem hoỉ thiệt chị Háng nhé, iem thỉnh thoảng cũng thích lói tục tí cho dzui, nhưng sợ chị em…oai oái nên sợ . Không biết nghĩ như rứa có đúng không , hay bà con quê choa nại bảo..khiếp Cú đỉn nịnh “Đầm” vừa vừa chứ ..

  33. nguoitrungnien

    Đây là cảm nhận riêng, có thể không giống với đa số, và xin bọ Lập không phạt NCB.

    Entry hay, đọc vừa cười vừa khóc cho số phận nhưng nhân vật nữ chính đó. Nhưng vẫn gờn gợn cảm giác không trọn vẹn, hình như bọ Lập muốn thông qua những câu chuyện đời hư hư thực thực đó để nêu lên một thực tế chưa quen được xã hội chấp nhận, quyền muốn được sống để yêu, được công khai bộc lộ , quyền được hạnh phúc với ‘bản năng cơ bản’ của loài ngưởi, không phải chỉ riêng gì đàn ông mới được những quyền đó, mà cả phụ nữ. Ý định tác giả rất nhân bản, tuy nhiên NCB vẫn thấy cảm giác gì đó, khó nói được. Bọ viết để bênh vực phụ nữ , nhưng không phải như là ‘tiếng nói của một phụ nữ’ , mà bọ đứng ở vị trí của một người đàn ông ‘rông lượng’, tội nghiệp họ nhưng buồn cười , hơi có vẻ xem thường những người đàn bà đó, thông qua những đoạn tả chân quá hiện thực đến bôi bác tính cách nhân vật. (Tớ không nói đến cách dùng từ kiểu khẩu văn của bọ, chẳng sao cả).
    Vì thế, mà hầu như đa số còm sĩ đọc xong đều buồn cười, tuy cũng thông cảm và tội nghiệp số phận những người đàn bà đó, nhưng theo ‘kiểu như bọ Lập vậy’. Họ có thương cảm đấy, nhưng đùa bôi bác thì vẫn đùa theo bọ Lập thôi . Cũng một chủ đề như thế, nhưng bài thơ NCB đọc được do chị Bạch Dương post lên, là mình thấy se lòng và đồng cảm hơn.
    XÓM KHÔNG CHỒNG
    Nông trường chè riêng một xóm các cô
    Không có dáng con trai trùm lên mỗi căn nhà
    Chè được lứa… người thì lỡ tuổi
    Không được chồng ai cũng khát được có con
    Xóm trồng chè thiếu cánh tay đàn ông
    Lợp chẳng kín mái nhà, giếng đào không có nước
    Chẳng một tiếng Tắc Kè kêu chẵn lẻ
    Tay hái chè… đời chát cắn vào môi
    Thèm một lần được xưng một tiếng em
    Dù vụng trộm trong một lần vụng dại
    Không làm vợ ngửa tay xin làm mẹ
    Nước mắt rơi về phía nụ cười
    Những đứa trẻ sinh ra chỉ biết có mẹ thôi
    Lớp vẫn mở cho đàn con không bố
    Tiếng cười vỡ òa buổi chiều tuổi nhỏ
    Dứt trống trường cô giáo cũng cô đơn
    Có còn ai rơi vào xóm này không?
    Bao người mẹ còn làm dâu trong điều ước
    Sóng lơi lẻ len vào tim tê buốt
    Gió lang thang thổi rỗng xóm không chồng
    Giá có được một vành khăn tang còn đỡ tủi
    Hay một lần hóa đá nỗi chờ mong
    Xin san lấp hố sâu mặc cảm
    Để đời riêng không để tiếng không chồng
    Chè ai hái…. tuổi xuân mình trong đó
    Mỗi búp chè sẻ nửa niềm riêng….

    1. bachduongqt3065

      Cảm ơn Bác Người tra niên đã chia sẻ, cuộc đời những người đàn bà thường khổ hơn đàn ông rất nhiều vì nhiệm vụ của họ là phải sinh con và nuôi con thành người chứ không như cánh đàn ông có thể 5 thê bảy thiếp vẫn trai tân vẫn lấy vợ như thường, BD nghĩ bất công của cuộc đời thường đến với những người đàn bà nhiều hơn đàn ông vì rứa nhà thơ mô đó làm bài thơ Xóm không chồng như nói lên nỗi lòng những người đàn bà lỡ thì con gái, quá lứa, góa bụa và kiếm con, xin đừng trách họ mà nên đồng cảm chia sẻ những nỗi mất mát buồn đau với họ, BD chép bài thơ ni trong sổ thơ nam tào của BD mà không có tên tác giả, tiếc thiệt mà tìm mãi cũng không ra trên nhà Bác Gu Gồ, giọng thơ thì rất giống nhà thơ Vương Trọng nhưng hình như không phải.
      Hi ! Bác Người tra niên bảo không dùng níc cũ ra lại nói tên mình trên níc thì chẳng khác lạy Boss tớ ở bụi này à? Chúc Bác vui

      1. nguoitrungnien

        Thanks Bach Dương đã nhắc sơ suất của tớ. Thật ra vừa post xong thì biết là hớ rồi (quen tay quen miệng tự xưng như thế từ lâu), nhưng cũng thôi kệ, đâu phải lúc nào nó cũng đọc QC, nó đã e ngại rồi mà, và chắc chắn cũng không đọc chi tiết để thấy cái hớ hênh của tớ đâu, hihi.
        Bài thơ này không biết tác giả là ai thì tiếc thật.

        P/S : cái tên xóm không chồng , nghe nhẹ và thông cảm hơn là cái tên en try của bọ đó. Thường người ta có thành kiến với chữ ‘hoang;, như hoang đàng, đi hoang, con hoang, gái hoang …! Dù bọ Lập có nhìn và hiểu chữ hoang với nghĩa khác và lkhách quan hơn, nhưng là điểm đầu tiên gây cho người đọc một ít hiểu lầm lăng tăng về goc nhìn của người viết.

      2. Hiếu

        Lích cũ của bác í là NgươiCaoTuoi (nhưng thích trẻ hơn nên giờ lấy là NguoiTrungNien), đáng lẽ viết tắt là NCT, nhưng gấp quá nên viết thành NCB. Lỗi đánh máy! Mong chị Bạch đừng đọc là NguoiCaoBuoi! Thanks!

      3. Học Việc

        Có phải của Ngô Quang Hưng không? hỏii bác Gu gồ : thơ xóm không chồng là ra dưng không biết CX không nữa?

      4. bachduongqt3065

        Bác Người Tra niên noái đúng, BD thích những bài thơ hay về người phụ nữ, bài thơ Xóm không chồng là 1 trong những bài thơ mà BD ưng, nghe giọng bài thơ nỗi niềm quá nhưng lại nghe rất đồng cảm và nhẹ lòng, Chuyện chi có từ hoang trong đó có vẻ hư hỏng quá phải không Bác ?

        Cu Hiếu ! Cái níc cũng chẳng nói lên điều chi, cứ đọc Bác ấy là Người Cao… Tươi cho trẻ lâu hiiiiiiiiiiiiiiii

        Học Việc ! BD tìm mãi trên anh Gu gồ mà nỏ ra, không phải của Ngô Quang Hưng mô

      5. Cú đỉn

        @ Hiếu, Gái tình nguyện… bác Người cao tuổi..bây chừ là Nguoitrungnien….nà bác ấy ỡm ờ…đấy thực ra bác ấy định lấy tên lích nà …..Nguoitrungtien = người trung tiện = người đánh rắm …. dưng mà bác ấy thấy có vẻ..thô..nên bác đổi chữ T thành chữ N..ở chữ..tien cho nó nhã

  34. D.Nhật Lệ

    Bọ Lập nời,khi mô in xong cho miềng mua 1 quyển
    nghe ? Đặt cọc trươớc đó.
    Bút pháp của bọ cụng thuộc loại hài hước như nhà
    văn Nesin nhưng cay đắng hơn,thấm thía hơn giều ! Miềng nghị là văn bọ ăn đứt Nesin nựa đó !

    1. bachduongqt3065

      Dứt định Bác Dựt Lệ sẽ được ưu tiên trước mà vì Bác ở QC mà chứ BD ợ QT yêu thương vẫn phải xếp cục gạch đặt chỗ trước như thời bao cấp đó Bác Dựt Lệ nợ, khổ rứa đọ (~_~)

    2. Hiếu

      Dựt Lệ lịnh khéo thế li thì thế lào cũng có trước mà!

      Chỉ trừ khi Bọ Lập chợt thấy gai cả người….!

      1. Hiếu

        @ Cô gái điều chiển em đi nung tung thế, tội em!

        @ts: Nghe lời anh Cú, theo dõi ts sát sao, thấy đúng là ts…càng ngày càng hay ho nhé! Iem nà cứ dữ nguyên mông ướt được chiêm ngưỡng rung nhan lòng lọc nhà ts đớ!

      2. Cú đỉn

        Nghe người ta lói…cu Hiếu nà người của miền sông nác như trong truyện Đất rừng phương nam, răng ngôn ngữ cu Hiếu có vẻ người đàng ngoài rứa ??? cu Hiếu lói ngọng cũng hệt như bọn Hà lội..kiểu như mấy con mẹ chợ Hàng da…ní với chả nuận..ní nuận cái….n..ồn . Khi mô Hiếu thử “biểu diễn” thổ ngữ miền..Rạch cu, Xẻo bướm..cho CD và bà con quechoa thưởng thức tí.( Mấy cái tên ni nà CD đọc thấy trên tấm biển từ Cần thơ đi Cà mâu)…à mà này..cu Hiếu..nà ..chim hay bướm nhảy…? nghi quá..ngôn ngữ , khẩu khí cứ lách tách..lách tách…khành khạch giữa 2 lề..Bướm và Chim rứa chả hiểu mần răng . Vế cái tài nh nhở thì cu Hiếu đáng mặt là truyền nhân của tên TS..rất BỰA

  35. cafeden

    “Các đồng chí toàn cu, không ai hiểu được bướm…”
    Bó tay với Bọ!
    Bọ kể chuyện nào không bướm ko lẹo đi Bọ ơi!

  36. bachduongqt3065

    Chào anh QL ! Chúc anh sức khỏe dồi dào,hạnh phúc và thành công trên miền đất mới .

    Đọc truyện ngắn ni của anh cười đau rọt nhưng sau nụ cười đó là nước mắt… nước mắt dành cho những thân phận đàn bà trong truyện của anh , mỗi người mỗi số phận buồn đau đó là Mụ Cà , chị Xấu và chị Mai quy tụ về Xóm Bàu còn gọi là Xóm gái hoang, cuộc sống của 3 người đàn bà không có gia đình là một cực hình khổ ải . lại càng khổ vì thiếu hơi đàn ông , đó là điều tự nhiên của cuộc sống từ khi trái đất mới được hình thành vì rứa dân gian ta mới có câu

    Có anh có ả mới nên xuân
    Có đũa có bát mới nên phần

    Đọc truyện ni của anh BD lại nhớ đến 1 bài thơ rất hay, có lẽ số phận của 3 người đàn bà trong truyện Xóm gái hoang của anh cũng một phần nào đó giống số phận của những người đàn bà trong bài thơ này, BD chép tặng anh Lập và bà con cùng nghe nhé !

    XÓM KHÔNG CHỒNG

    Chưa tìm ra tác giả (~_~)

    Nông trường chè riêng một xóm các cô
    Không có dáng con trai trùm lên mỗi căn nhà
    Chè được lứa… người thì lỡ tuổi
    Không được chồng ai cũng khát được có con

    Xóm trồng chè thiếu cánh tay đàn ông
    Lợp chẳng kín mái nhà, giếng đào không có nước
    Chẳng một tiếng Tắc Kè kêu chẵn lẻ
    Tay hái chè… đời chát cắn vào môi

    Thèm một lần được xưng một tiếng em
    Dù vụng trộm trong một lần vụng dại
    Không làm vợ ngửa tay xin làm mẹ
    Nước mắt rơi về phía nụ cười

    Những đứa trẻ sinh ra chỉ biết có mẹ thôi
    Lớp vẫn mở cho đàn con không bố
    Tiếng cười vỡ òa buổi chiều tuổi nhỏ
    Dứt trống trường cô giáo cũng cô đơn

    Có còn ai rơi vào xóm này không?
    Bao người mẹ còn làm dâu trong điều ước
    Sóng lơi lẻ len vào tim tê buốt
    Gió lang thang thổi rỗng xóm không chồng

    Giá có được một vành khăn tang còn đỡ tủi
    Hay một lần hóa đá nỗi chờ mong
    Xin san lấp hố sâu mặc cảm
    Để đời riêng không để tiếng không chồng

    Chè ai hái…. tuổi xuân mình trong đó
    Mỗi búp chè sẻ nửa niềm riêng….

    1. em xinh

      Cảm ơn chị Bạch, bài thơ hay thiệt là hay nhưng hiện đại quá, quê em hồi í mà mà mắc tội hủ hóa thì teo l…inh h…ồn chị em rùi, buổi tối mờ anh chị đi chơi, chả may gặp anh cu Miễn hay anh cu Chành, các anh í nổi hứng đòi tí mờ không tụt quần cho ngay là các anh í gọi dân quân trói gô cổ lại, vạch ngay cái í ra…khám xem đã ..hủ hóa chưa.
      Xét ra mấy chị trồng chè vưỡn ..xướng…da da…

      1. bachduongqt3065

        Hiiiiiiiiii chết cười cái Cu Em Xinh ni ! Thời Bọ viết là thời trướctê , thời các chị chồng chè là thời sau ni mà, lúc ấy đã hợp thức hóa rồi chứ không hủ hóa nữa Em Xinh ạ ! Thế con của Em Xinh của thằng tây đen chứ không phải thằng tây mũi lõ nào đâu Em Xinh hè? May thật là may chứ nhóc của Em Xinh giống thằng tây đen đi đêm không thấy lại tưởng là ma cà rồng thì mất hồn khun thì chết (~_~)

      2. ts

        Sau khi bị EX hắt hủi, Zhi đã quyết tâm đi tìm tình yêu mới. Bi giờ đang sống cùng các chiến binh Amazon nên không có thời gian còm nữa!

  37. Học Việc

    Mụ Cà quay về, đến gần nhà thì chị Mai ra khoa chân múa tay, mặt mày tái mét, nói dá da da da…. dá da da da. Mụ Cà lật đật chạy vào nhà, vừa lúc thằng Mỹ và chị đóc Xấu kéo quần lên. Mụ cà túm tóc chị đóc Xấu nói tại răng mi mần rứa mi không căm thù thằng Mỹ à. Chị đóc Xấu nói tui căm thù hắn lắm chớ nên tui thà hiếp hắn chớ để hắn rứa mà đi được à. Mụ Cà nói mi hiếp hắn răng. Chị đóc Xấu nói tui ngồi côi hắn tui dập; hồi đầu dập dẹ hồi sau dập càng mau càng mạnh vưa dập vưa chưởi: tổ cha mi đế quốc Mỹ đem máy bay liệng bom bọn tao tao căm thù mi tao dập cho mi nát hai hột bi cho mi hết chạy hết bay. Tui dập một chặp lâu mà hắn cứ khỏe re nhăn răng ra cười còn tui thì hụt hơi chỉ còn chưởi được cha mi…cha mi..cha…mi. Mụ Cà vổ tay cái rần nói con ni dỏi dạo nớ mà tao căm thù thằng Pháp được dư rứa thì tao không bị đuổi khỏi dân quân rồi à!

    1. Học Việc

      Đoạn ni học theo văn phong của bọ chứ không phải đạo văn mô dưng mà cũng xin lổi vì ké vô đây câu chuyện có thể chắp nối được. ua chầu chầu

  38. Móng rồng

    Xóm gái hoang còn có Mụ nữa là Cụ vợ anh Cu Chành.
    Dạo đó Tây về càn xóm đông , cả xóm chạy loạn, còn mỗi vợ chồng Anh Cu Chàng bận lo mất gà qué không kịp chạy.Sau trận càn, lính Pháp tảm mát vào các nhà lùng sục đàn bà con gái để Hiếp trộm.
    Anh Cu Chành nhanh chân chạy trốn được vào Cây Rơm sau nhà, Mụ Cu Chành chậm chân không chạy kịp, thằng Tây xáp vô đè ngữa Mụ Cu Chàng ra nền đất nện , tốc cái váy đụn xòe lên, đâm cật lực vào ngã Ba háng Mụ vợ Cu Chành .Lúc đầu mụ cũng chống cự quyết liệt, nhưng rồi cũng như Mụ Cà.Nhưng khốn nỗi Anh Cu Chành nấp sau đóng rơm thấy lâu sốt ruột quá vội khẻ khàng rón rén nép ngoài khe cửa nhìn vào. Lúc đầu cũng thấy Mụ vợ chống đỡ quyết liệt thì hứng khởi lắm, cứ chân sếu nhướn nhướn lên nhìm vào,thấy thì căm lắm nhưng không biết làm thế nào để hỗ trợ Vợ đận này.Cái mủi súng cứ nghếch lên, nghếch lên đem ngòm như chỉa thẵng vào khuôn mặt bặm trợn của Cu Chành nên anh hải lắm. Vô phúc lao vào thì đoàng một phát toi đời như chơi. Nhưng ơ kìa, Mụ Cu Chành lịm dần do mệt thì một lẽ , đằng này lại thấy mụ ưởn ưởn lên, ghì chặt người thằng tây vào lòng, miết miết , rồi lại còn rên ư ử ,ư ử như lợn chọc tiết mới lạ chứ. Anh Cu Chàng tóa cả mồ hôi hột vì sự lạ gớm nghê. Thằng tây xong việc xốc lại Ba Đờ xue quần lững,thủng thẵng bước ra sân.Trước lúc đi không quện bẹo vào má Mụ vợ Chành như hẹn gặp lại lần sau. Mụ Cu Chành vơ vội cái iếm tả tơi, khỏa cái váy đụp , mồm lu loa Ông ơi ông ơi ông trốn chổ mô mà không cứu tôi , khốn khổ thân tôi quá ông ơi là ông ơi ???!!!
    Anh Cu Chành mồm bặm trợn, thôi đi bà ơi , bà khổ thì không Rướn lên rướn xuống , rên ưu ử, ư ử hơn cả lúc ngủ với tui rúa à.Cứ thế này thế này, Khổ mà rứa a, rứa a?Anh Cu Chành vừa mắng vừa bàm bộ in chang Mụ vợ lúc nằm dười Thằng Tây trong nhà.
    Khổ, khổ thế ai chả muốn khổ bà ơi?.
    Sau bận đó, vợ anh Cu Chành cũng bị Chồng đuổi ra xóm Giái hoang quần tụ với ba Mụ trong chuyện Bác Lập, nên Xóm có những Bốn bà Nữ oa chứ không phải ba đầu các Bác ạ!./.

    1. dankinhbac

      To MR@
      “Khổ, khổ thế! ai chả muốn khổ bà ơi?”.

      Ua! chầu chầu! hoá ra đụng vào món “nớ” thì “Lòng vã cũng như lòng sung” cả các Bọ hì?. Đã là nhu cầu bản năng thì dân Tây,Ta ,Tàu , Trắng, Vàng, Đen đều vậy cả mà.Thế mà trên cỏi này vẫn còn một nơi cứ dị nghị mãi với cái “Phổ quát ấy mới lạ chứ ?.Không biết con người “Cái xứ ni” sống có thật lòng không các Bọ hè?

  39. Học Việc

    Mụ Cà quay về, đến gần nhà thì chị Mai ra khoa chân múa tay, mặt mày tái mét, nói dá da da da…. dá da da da. Mụ Cà lật đật chạy vào nhà, vừa lúc thằng Mỹ và chị đóc Xấu kéo quần lên…… Mụ cà túm tóc chị đóc Xấu la lên: răng mi mần rứa mi không căm thù thằng Mỹ à. Chị đóc xấu nói: tui căm thù hắn nên tui thà hiếp hắn chớ tui để hắn rứa mà đi được à. Mụ Cà hỏi mi hiếp hắn răng. Chị đóc Xấu nói: tui ngồi côi hắn tui dập; hồi đầu dập dẹ sau càng dập càng mau vưa dâp vưa chưởi: tổ cha mi đế quốc Mỹ đem máy bay liệng bom bọn tao, tao dập cho mi nát hai hột bi cho mi hết bay hết chạy. Tui dập lâu mà hắn vẫn khỏe re dăn răng ra cười; tui thì mệt muuốn dứt hơi nên chỉ còn chưởi được hắn: Cha mi.. cha mi..cha mi… Mụ Cà vỗ tay cái rần: con ni dỏi dạo nớ mà tao căm thù thằng pháp được như mi thì tao có bị đuổi khỏi dân quân mô!

    1. Học Việc

      không biết có sự cố chi mà gởi 1 lần không chộ nên gởi lại mong bọ xóa bớt 1 cấy

  40. cogaitinhnguyenvadieumua_apsara

    Mụ Cà thở ra nói, ua chao ôi, đế quốc thực dân toàn bọn to con đẹp trai, tức chi tức lạ
    ******************
    @ Bọ của em ! Bọ tả đoạn lày với hình mà họa sĩ Minh Đức vẽ không đúng rồi, em nhớ cái ảnh chụp O du kích ta với thằng Mỹ mà Cố nhà thơ Tố Hữu đã phải thốt lên

    O du kích nhỏ giương cao súng
    Thằng Mỹ lênh khênh bước cúi đầu
    Ra thế to gan hơn béo bụng
    Anh hùng đâu cứ phải mày râu

    Cái hình trên như 3 nàng Bạch Tuyết và 1 chú lún ấy, chẳng giống thằng Mỹ cao to đẹp giai tí lào cả (~_~)

    1. Thỉ

      Đúng đúng, rứa đo, rứa đo. Nếu mà hình thằng Mỹ trong truyện cao to đẹp trai thì chắc cogaitinhnguyen không còn sức để múa mô hè…

  41. Nhà quê

    “Mụ Cà chống cự quyết liệt, liên tục hô đả đảo đế quốc Pháp, đả đảo đế quốc pháp. Thằng Pháp khoẻ hơn, đè riết không cho mụ động cựa. Mụ vẫn không sợ, miệng vẫn hô vang đả đảo đế quốc Pháp. Lúc đầu mụ còn hô to, đầy đủ cả câu đả đảo đế quốc Pháp, sau nhỏ dần hụt hơi hơi dần, đã đảo đế quốc… rồi đả đảo đế… rồi đả đảo…Cuối cùng chỉ còn mỗi đả ả ả ả…Xong om. ”
    Đã ấ ã …! Bọ kể đoạn ni giống câu chuyện như ri :
    Hai anh em Tình & Ti nợ hai mẹ con cô ba hàng xóm một số tiền. Cô Ba mới góa chồng, tuổi ngoài 40 nhưng còn NGON như côgái…Cô con gái cũng 19,20 đang độ xuân sắc. Hôm kẹt tiền, cô Ba mới nhớ tới món nợ liền đi đòi. Đến nhà gặp mỗi thằng anh, đòi tiền nó, nó cười khè khè rồi bất ngờ đè ngữa cô Ba ra . Cô Ba la, có tang nghe Tình, có tang nghe Tình rồii yếu dần , Tang…Tình….tang…Tình…tang Tình. Xong om!
    Mắc cỡ cô Ba xốc quần dọt về quyên mấy nhiệm vụ chính là đòi tiền. Thấy mẹ không đòi được tiền, cô con gái hôm sau quyết đi đòi bằng được. Đến nhà chỉ có thằng Ti ở nhà một mình, đòi tiền hắn cũng cười khì khì rồi bất ngời ôm cứng lấy cô nàng. Công nàng giẫy gũa la , ở tù nghe Ti, ở tù nghe Ti, rồi yếu dần , tù …Ti…tù …Ti…tù …Ti…! cũng xong om

  42. nguyen son

    Truyện của Bọ Lập viết thật hay. Điều này nhiều người cũng công nhận. Nhưng có chi tiết nhỏ trong truyện tui thấy Bọ Lập tính sai:
    – “…mụ Cà, năm 1967 mụ chỉ hơn bốn chục tuổi.”
    – “…Khi đó vào năm 1953, mụ mới 21 tuổi”
    Nếu năm 1953 mụ mới 21 tuổi thì năm 1967 thì tuổi mụ là 35 tuổi. Do đó năm 1967 mụ không thể hơn bốn chục tuổi được. hehe

  43. tinkinhte

    Trong hồi ký của nhà thơ Trần Vàng Sao ( Nguyễn Đính) hình như có đoạn ông viết về các cô gái cách mạng bị tù, có cô nói rằng bị mấy chục thằng hiếp. Khi được ra bắc ăn dưỡng, chữa bệnh ngoài bắc, các cô phục vụ còn không dám cả đi cầu tiêu mà các cô đã đi. Các cô còn lo là không ai lấy các cô nữa.

  44. metraidep

    “Máy bay xoẹt qua, mụ Cà nhảy lên hét vơ Đế quốc Mỹ nời, răng không thả phi công, toàn thả bom, ngu rứa ác rứa. ”
    “Mụ Cà ôm đầu ngửa mặt kêu, ôi chúa ơi chúa ơi, chúa cho đàn ông nước con to con đẹp trai đi chúa, không đàn bà con gái phản động hết!”
    Hay quá Bọ ơi !
    Đàn ông đế quốc thực dân đẹp chai gấp mấy lần bộ đội dân quân của mình !
    Nói về “vẻ đẹp ngoại hình” thì “bộ đội” thua xa lắc “lính ngụy” nói gì đến “phi công Mỹ”!
    hu hu

  45. Cuong Nguyen

    “Đế quốc Mỹ không thua, chỉ thua cu Mèo cu Miễn thôi” hi hi. cưới mà đau

    1. Nụ Cười

      “dá da… dá da da …” tiếng khóc ni bản quyền thuộc bọ, lục trong tàng thư khố chưa chộ ai mô tả tiếng khóc in ri. 😀

  46. Nụ Cười

    Chào bọ iêu ^^

    Đọc truyện cụa bọ hỏng hết thị giác, vì … đọc đi rồi đọc lại không thấy chán, càng đọc càng thấy hay (và) đáo để. Nịnh thiệt rọt đó. 😀

    Chúc bà con tuần mới vui nhiều ^^ 😛

  47. nguoitrungnien

    Truyện bọ viết hay lắm, vừa hài hước vừa đau lòng khi nghĩ đến một thời ấu trĩ đã qua. Đúng là bi hài kịch, nhưng đây có thể là những mảng chuyện thật, rời rạc ghép lại với nhau chứ không hẳn chỉ là hư cấu . Ôn cố tri tân. Biết đâu vài chục năm sau, người hậu thế nhìn lại giai đoạn chúng ta sống hiện nay, và cũng có cái nhìn, và đánh giá tương tự về chúng ta như thế.

    Chỉ có điều này, nói nhỏ xin bọ Lập và các bác đừng giận, nếu tớ quá lời hay là nghiêm trọng hóa vấn đề. Đó là, nếu tớ là phụ nữ thì tớ sẽ rất nhiều lần phản đối quý ông Quê Choa : có lúc rất ga lăng, dễ thương với quý phụ nữ, nhưng cũng có lúc lại xem phụ nữ là đối tượng để nói đùa hơi quá lố (dù chỉ vô tình không cố ý), có khi ở nước ngoài sẽ bị thưa kiện đấy. Đó là thể hiện tâm lý chưa xem phụ nữ là bình đẳng với đàn ông nhé. Có lẽ điều này nằm trong vô thức quý ông rồi, không phải ngay lập tức mà thay đổi được. hihi.

    1. cogaitinhnguyenvadieumua_apsara

      nếu tớ là phụ nữ thì tớ sẽ rất nhiều lần phản đối quý ông Quê Choa : có lúc rất ga lăng, dễ thương với quý phụ nữ, nhưng cũng có lúc lại xem phụ nữ là đối tượng để nói đùa hơi quá lố (dù chỉ vô tình không cố ý),
      ************************
      Em kính Bác Người trung liên 1 ny riệu cần vùng biên cương quê em vì câu lói hay của Bác. Đã có núc em rất bực về chiện lày, lói lại thì dở nhưng không lói thì người khác nghĩ mình dở hơi. đùa vui thì còn được, đùa quá chớn mất vui , mất đi cái tình đoàn kết của chiếu riệu QC, dù biết là chỉ làm bạn qua mạng, chiếu riệu của Bọ Nập cũng nà chiếu riệu ảo nhưng con người nà thật chứ đúng không Bác? Con người nà thật thì trái tim cũng thật mà. nếu em và bạn lào đó phản ứng nà điều dễ hiểu để mọi người sẽ hiểu và kìm chế mọi cảm xúc quá khích của mình chứ không phải nà để phê bình người nói đó.

      Chiếu riệu QC của Bọ Nập nà chiếu riệu vui vẻ mà Bác nhỉ vì thế dân gian ta ngày xưa đã rất tinh tế khi nói ra câu lày

      Lời nói không mất tiền mua
      Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau

      Em vẫn thắc mắc đã có nần Bác lói nà Bác nà người cũ của chiếu riệu, Bác bẩu Bác có vấn đề gì về cái níc cũ ví dụ như nàm việc xấu… lên phải đổi tên lích, Bác lói thế em không hiểu mấy , Bác nàm việc xấu thật à? Có giống anh Cu Mèo không Bác ? (~_~)

      1. Hiếu

        Kính cô gái mí bác nguoitrungnien một ly!

        (Em tuy mang tiếng nh…nhở, nhưng vưỡn còn biết bức xúc! Có điều hèn quá, chớ có dám hó hé! Hôm nào cô gái phát động chị em vùng đứng lên nhá…! Em theo!)

      2. nguoitrungnien

        hehe, nói một lần rồi mà ‘cô gái tình nguyện múa lambada” không chú ý thôi. Chẵng biết việc tớ làm có gì xấu không, nhưng boss của tớ biết nick củ là của tớ, và bảo không nên vào QC còm nữa vì boss sợ ảnh hưởng đến việc kinh doanh của hắn ! Thế là tớ phải đổi nick thôi.

      3. cogaitinhnguyenvadieumua_apsara

        nhưng boss của tớ biết nick củ là của tớ, và bảo không nên vào QC còm nữa vì boss sợ ảnh hưởng đến việc kinh doanh của hắn ! Thế là tớ phải đổi nick thôi.
        **********************
        Cho em hỏi nhỏ Bác 1 phát ! Boss nà ai vậy ? Có phải thằng Cu Chành không vậy ? (~_~)

    2. Nụ Cười

      Chào NguoiTrungNien: Mình là tra niên cứ ưng nói chuyện với trung niên rứa tê nạ. NC nghĩ là truyện hư cấu, có thể trên vài chi tiết có thật. Một giai đoạn đã qua được nhìn ở một góc khác lạ. Nhóm nhân vật “Những người đàn bà bất trị” thật tội nghiệp, đáng thương.

      1. nguoitrungnien

        Tớ người miền Nam nên không rành về các phương ngữ lắm, nhất là ở miền Trung. lúc đầu vào QC đọc khó hiểu lắm, giờ thì hiểu được khá hơn. Nhưng mà từ “tra’ nghĩa là gì vậy NC ? tra niên là gì ? tự điển cũng không có luôn !

        @ cô gái múa lambada : boss tớ không phải là cu Chành đâu. Gọi là boss thi nó phải là thằng tây mũi lõ rồi !

      2. Cá gỗ

        Chờ mãi không thấy ai trả lời nguoitrungnien, nói quách:
        “Tra” tiếng miền Trung tức là “già”. “Tra niên” mà dịch máy móc là “già năm” còn dịch tinh (hay còn gọi là tinh dịch) thì “già đời”.

      3. nguoitrungnien

        hehe, bác Tin kinh te này nhận xét tinh lắm, tớ chịu phục thôi, ngay lần đầu tiên tớ đổi nick mà bác đã biết. Nhưng mà nói với nhau để hiểu ngầm thôi, thằng boss mà biết tớ còn léng phéng còm men ở QC thì nó xử tớ ngay, hay lại phải đổi nick khác nữa đấy. Chuyện không nói ra thì ai (trong blog này)cũng biết mà. Bây giờ blog QC và bác lập được lên danh sách “đen” rồi (không phải ‘đỏ”), nên mang tiếng là fan của bọ lập cũng hơi bị ngại đó.

  48. Mongun

    Có ai biết về chuyện này không, cho bà con biết với:
    “HÀ NỘI: Mới đây, trong tháng 7 vừa rồi, nhà ngoại cảm CS Phan Thị Bích Hằng đã lên tiếng cảnh báo những sự kiện chấn động dư luận trong nước, và cũng lập tức bị an ninh CSVN bắt giữ, cô lập, không cho tiếp xúc với đám đông, vì sợ tin tức lan đi, gây bất lợi cho Đại lễ hội Thăng Long 1000 năm mà Nhà cầm quyền đang kỳ vọng.

    Nguyên văn của bà Phan thị Bích Hằng nói là “Vào ngày đại lễ kỉ niệm 1000 năm Thăng Long- Hà Nội thì cây cầu Long Biên- chứng nhân lịch sử sẽ bị sập và hàng nghìn người đang đi trên cây cầu đó sẽ tử vong. Và Đại tướng Võ Nguyên Giáp cũng sẽ từ trần vào dịp diễn ra đại lễ này”. ”

    http://freelecongdinh.wordpress.com/2010/08/09/thu-ngo-gui-thu-truong-nguyen-van-huong/

  49. que ta

    “Cu Miễn mưu mô cả năm không bằng tao ngâm l. bầu sen 1 buổi” kơ … kơ. hay đáo để, thế mới biết tiến lên XHCN … kơ … kơ, ơ mà này bọ này … hic sao bọ không cho 3 mợ này “xử lý” tội thằng đế quốc theo “bản năng” nhể, có thế mới tương xứng với “tội ác” chúng gây ra chứ lỵ, mí lại … sướng khe…khe

    1. Hiếu

      Tào lao hết sức à! Đề xuất rứa cũng được a?! Làm 3 o như cá mè một lứa với thằng mèo à?! (Em xin lỗi bác Mèo Hen, em nói thằng mèo…cán bộ!) Nói đùa chi làm cánh chị em điên tiết! trảm!

  50. cogaitinhnguyenvadieumua_apsara

    Cu Mèo đem đội dân quân xông vào, chĩa súng vào thằng Mỹ nói dơ tay lên. Mụ Cà giật tay cu Mèo, nói mi về nói hợp tác đưa bò cho tau, tau giao thằng Mỹ liền. Cu Mèo quát câm mồm, tội các chị giấu thằng Mỹ tui chưa đem ra toà, còn dám đòi bò! Nói xong cu Mèo áp giải thằng Mỹ đi. Mụ Cà nói Đế quốc Mỹ mình không thua, chỉ thua cu Mèo cu Miễn thôi.

    *******************
    @ Bọ của em ! Chào một tuần mới với mọi điều tốt lành may mắn nhất đến với Bọ và bà con chiếu riệu QC .

    Đọc mà cười nghiêng cười ngả với Xóm gái hoang nhà Bọ , Chiện lày còn tục hơn chiện Hố xí 2 ngăn của Bọ , Bọ đúng là Bọ tục của em , tục khủng khiếp chứ không đùa được nhưng không hiểu sao chiện của Bọ tục thế mà vẫn cuốn hút được em với bà con thế mới lạ chứ ?

    Anh Cu Mèo Quê Choa đâu roài, bây giờ mới nộ diện trong chiện của Bọ Nập đấy nhé ! Ngày trước anh Cu Mèo công nhận bảnh giai, quát tháo cứ y như anh Quát ấy nhẩy. nàm 3 O có cái tên đẹp nghiêng nước nghiêng thành cũng phải nể, không biết dào lày ra răng nhẩy ? Chắc hét to quá nên bị bệnh hen đó mà (~_~)

    1. Hiếu

      “…không hiểu sao chiện của Bọ tục thế mà vẫn cuốn hút được em với bà con thế mới lạ chứ ?”
      ——-
      Cô gái hỏi mà cứ y như là trả lời luôn ấy! Khéo thế!

      1. Hiếu

        Cô gái bị bé cái nhầm dồi! Em, chẳng qua là vô tình lụm được cái bình thôi! May mắn tám đời mới được anh Cú rì còm cho 1 phát. Chớ mà đối tượng thực sự đề anh Cú luôn luôn sánh vai còm thì…em còn cách xa vời vợi!

        Cô gái thấy không? Em lên chiếu nằm chờ mòn mỏi tê tái từ sáng đến giờ rồi, anh Cú cò thèm đếm xỉa đâu! Tủi lắm cơ…!

      2. cogaitinhnguyenvadieumua_apsara

        Thế à? Để tớ đi tìm anh Cú Vọ về cho Cu Hiếu tâm sự nhé ! Lếu anh Cú cứ tơ tưởng nung tung thì Cu Hiếu cứ giở võ ra nà anh Cú xong om ngay, tớ lói thật đấy , Cu Hiếu không tin hỏi Bọ Nập biết ngay (~_~)

  51. Hanoi

    Chỉ trong một chớp mắt, mỗi người dân Việt Nam phải trả nợ cho Vinashin một triệu đồng. Nhà bạn có bao nhiêu người, 86 nghìn tỉ đồng tiền nợ của một công ty. Còn có hàng trăm ngàn công ty khăc nữa cơ. Và đây là lời kêu gọi ủng hộ Vinashin của Bộ Chính Trị, Nhà nước và Chính phủ:
    http://nld.com.vn/20100808121234662P0C1002/vuc-day-tau-dam-vinashin.htm
    Kết luận buổi làm việc, Phó Thủ tướng Thường trực Nguyễn Sinh Hùng nói: Tình hình Vinashin đang khó khăn, Bộ Chính Trị, Ban chấp hành trung ương Đảng, Chính phủ, Nhà nước yêu cầu mỗi cán bộ, đảng viên các bộ, các ngành tiếp tục ủng hộ Vinashin để phát triển ngành đóng tàu và kinh tế biển. Bằng mọi giá không để Vinashin sụp đổ.

    1. Vớ Vẩn

      Với tổng số nợ của 40 ngân hàng trong nước khoảng 57.000 tỉ đồng, Vinashin đặt mục tiêu từ nay đến năm 2013 trả 13.000 tỉ đồng. Tin tưởng vào khả năng phục hồi của Vinashin song tại buổi làm việc, đại diện Ngân hàng Nhà nước và Bộ Tài chính cho rằng tập đoàn này phải lập kế hoạch chi tiết, cụ thể và quyết tâm cao mới có thể thanh toán được các khoản nợ như đã đề ra.
      ….
      Trước những đề nghị của Vinashin, Bộ trưởng Bộ Tài chính Vũ Văn Ninh khẳng định sẽ trình Chính phủ và tìm các phương án để cấp đủ vốn điều lệ cho tập đoàn (9.000 tỉ đồng). Bên cạnh đó, sẽ tạo điều kiện cho Vinashin vay vốn để phát triển sản xuất, kinh doanh. Bộ trưởng Vũ Văn Ninh cũng ra điều kiện: Yêu cầu Vinashin phải có những báo cáo khách quan, trung thực, phản ánh đúng thực tế. Trước đó, Vinashin nhiều lần báo cáo sai thực tế về tình hình tài chính, đứng trước tình trạng phá sản nhưng năm 2009 và quý I/2010 vẫn báo cáo có lãi
      —-
      Đéo mẹ 80000 tỉ đồng nợ, 9000 tỉ đồng vốn điều lệ mà cứ tưởng như là tiền âm phủ. Đồng chí nào tính thử để có số tiền này thì nông dân phải làm ra bao nhiêu lúa để đóng thuế cho chính phủ?.

      Rót một số tiền vĩ đại như thế mà chỉ “tin tưởng” với “yêu cầu” là nghĩa làm sao nhể? “, Trước đó, Vinashin nhiều lần báo cáo sai thực tế về tình hình tài chính” thì lấy gì đảm bảo là Vinashin sẽ không làm tương tự như thế.

      Đồng ý là không được để cho Vinashin phá sản. Tuy nhiên, Nhà nước cắm đầu cắm cổ lo rót cả hàng ngàn tỉ đồng cho Vinashin mà không có những cơ chế hiệu quả để chống tham nhũng, không có kế hoạch để tránh những phương án kinh doanh yếu kém, sử dụng tiền đầu tư hiệu quả thì chẳng khác nào rót nước vào cái cốc thủng, rót bao nhiêu cho đầy. Bởi vậy phải tìm cách bịt cái lỗ ấy lại trước đã. Mà làm thế nào để chống tham nhũng, sử dụng tiền đầu tư hiệu quả, để bịt cái lổ thủng kia thì thấy các vị đầu to chẳng nói đến mà chỉ yêu cầu với tin tưởng?
      Các ngân hàng nào ở Mỹ khi muốn nhận tiền cứu trợ từ chính phủ Mỹ để khỏi phá sản trong thời kỳ kinh tế suy thoái vừa qua đã phải chịu hoạt động trong khuôn khổ kế hoạch do chính phủ Mỹ đề ra chứ đâu có chuyện chính phủ chỉ “tin tưởng” và “yêu cầu”.

      tiền ngân sách là tiền mồ hôi và xương máu của nhân dân, đâu phải là tiền chùa.
      Quyền lực dẫn đến tha hóa, quyền lực tuyệt đối dẫn đến tha hóa tuyệt đối
      (Lord Acton). Cơ chế kiểu này thì đến khi nào nước Việt mới hoá rồng đây?
      Đọc xong lòng bổng đảo điên
      Trách ai là kẻ gây nên tội đồ
      Dân thường ba tấc vải thô
      Làm sao dựng nổi cơ đồ Việt nam
      hu …hu.
      🙂 😀

    2. qx

      Hai bác bức xúc cũng như bao người khác rứa. Tui đồ rằng “phải cứu Vinashin bằng mọi giá” có nghĩa là “phải tránh không để cái chế độ của chúng ta sụp đổ”, thế thôi. Để giữ ngôi độc bá võ lâm lạm quyền cai trị, bán cả cái giang san của ông cha để lại họ cũng làm chứ nói gì 89 ngàn tỷ.

  52. Hanoi

    V. Quốc Uy – Đại hội nhà văn Việt Nam
    V. Quốc Uy gửi 08.08.2010

    Về những diễn biến và kết quả của đại hội nhà văn VN lần thứ 8 vừa qua, ý kiến chung là buồn, là ghét, là khinh, là thất vọng…

    Thử hỏi nếu xã hội XHCN ưu việt này mà đẻ ra được một Hội nhà văn có nhân cách thì có mà …TRỜI SẬP! Vâng, dứt khoát sập! Khi ấy thì có mà chết cả nút chứ mọi người ngồi đây mà bình luận được ư?

    Thôi, xin mọi người mở sâm-banh để tạ ơn ông Hữu Thỉnh và đa số văn nhân của Hội đi (đa số chứ không phải toàn bộ), họ lỳ để cứu rỗi chúng ta, vĩ đại thật chứ bỡn à?

    Và trong không khí phấn khởi chào mừng kết quả đại hội, tôi xin có mấy câu thơ tức cảnh như sau:

    Gánh xiếc lỳ quê tôi

    Gánh xiếc này đông đến cả ngàn
    Giá áo: là Hề khoác áo …quan!
    Túi cơm: là túi thơ mùi mẫn
    Khướu vẹt ngâm thơ, khỉ đệm đàn!
    Non nước một mai giông bão nổi
    Gánh xiếc quê tôi mới… hạ màn!

  53. Hanoi

    Đỗ Trung Quân – Vinh dự gì mà xưng danh cầm bút?
    Đại Hội Nhà Văn Việt Nam rồi cũng qua. Rồi cũng “thành công tốt đẹp”! Nhưng nó có ảnh hưởng gì đến đới sống tinh thần người dân? Xin nói thẳng: chẳng có một xu ảnh hưởng. Người dân vẫn sống, vẫn khổ. Còn nhà văn vẫn cứ “tự sướng” bằng những trò “diễn ngâm” vô bổ với nhau.

    Có ai dám nhìn thẳng vào sinh mệnh đất nước? Có ai dám nhìn thẳng vào thân phận người dân?

    Cứ hài hước châm biếm lẫn nhau, cứ diễn ngâm “tự sướng”. Than ôi! Tưởng mình là kẻ sĩ ư? Kẻ sĩ hết rồi. Tất thảy chỉ là cá chậu chim lồng. Đã nghèo, đã nhếch nhác cùng một lũ bên trời lận đận mà vẫn còn thích chơi xỏ nhau, châm chích nhau, xét nét nhau — quên rằng bọn ngồi trên chúng đang nhếch mép quan sát, cười mỉm, khinh bỉ lũ cầm bút như một bầy khố rách áo ôm. Mặt xanh như tàu lá mà toàn nói chuyện vá trời. Chỉ cho chút bổng lộc là trở giọng thê thiết cảm ơn bề trên ân sủng!!!

    Thôi nhá! Còn chút tự trọng thì hãy nhớ giùm cho điều nhỏ nhoi này:

    Nếu không đủ sức làm văn chương nghiêng trời lệch đất, thì hãy giữ lại chút tự trọng cuối cùng. Im lặng mà sống cho hết những ngày thừa. Đã ở quá xa người dân, đã bịt tai bịt mắt với đất nước trước bọn ăn cướp sát nách, thì im lặng đi. Nếu không được như thế thì đừng là con rắn tự cắn đuôi mình. Đừng tự xưng kẻ sĩ cho mình danh giá, cười cợt lẫn nhau.

    Nhớ đấy!

    Vinh dự gì mà xưng danh cầm bút?

    1. Thu Thanh

      Cảm ơn bác Hanoi đã sửa chính tả, ngữ pháp cho dễ đọc. Thật ra, cứ để y nguyên như bác Kwan viết, em vẫn hiểu mà…

      Em rất mến phục bác Kwan. Chúc bác vui vẻ, khoẻ khoắn!

  54. Nhà quê

    Chuyện có thật, quê mình bên bờ sông La. Phía Tây là đèo Linh Cảm. Đông là cầu Thọ Tường. Bom Mỹ trút xuống ầm ầm. Hôm đó kẻng báo động keng keng… keng ông già hàng xóm lao ra hầm Triều Tiên ( loại hầm nử chìm nửa nổi, không hiểu sao có cái tên như rứa ) bỗng nghe huỵch một cái như là tiếng quả bom rơi. Ổng nghĩ thế là tiêu. Đằng nào cũng chết, ông hô vang, Việt Nam muôn năm! bom vẫn chưa nổ, hô tiếp, Hồ Chí Minh muôn năm! bom sắp nổ rồi, Lê -nin cũng rứa! Nằm hồi lâu không thấy bom nổ, ông bò ra khỏi hầm thấy trái bí xanh bị bom rung rớt chình ình bên hầm.

    1. bachduongqt3065

      Té ra Bác Nhà Quê ra phố quê ở bên dòng nước Sông La tê à? Dưng mà Bác hô khẩu hiệu hình như không giống với QT yêu thương của BD. Ông nớ chộ quả bí gần rơi xuống hầm ông mới hô vội vàng và rút ngắn lại thay vì muôn năm dài quá ông thay chữ cụng rứa cho mau

      Hồ Chủ tịch muôn năm
      Đảng cộng sản VN cũng rứa
      Mạ con mi ở lại tau đi

      Hi Hi Hi

  55. Thachthon

    Bổ xung một khảo dị của nhân vật thứ 4 của Xóm như sau:
    Anh du kích ấy không trèo lên mái nhà mà trốn trong đống rơm ngoài sân. Thằng Tây múc vợ anh ấy ở tư thế đứng, ngay trên đầu hè gian bên, mụ vợ tựa lưng vào vách đất, miếng hú như chó sói gọi nơi hoang dã. Trong đống rơm anh trông thấy rõ mồn một.
    Xong cuộc, Tây rút. Anh du kích cầm cái roi trâu vào đánh vợ. Uẩy chầu chầu sao anh lại đánh tui. Anh chồng chỉ thẳng roi vào mặt vợ nói nó cao mét chín, mày có mét rưỡi, của nó gần tới mồm mày, làm sao mày để cho nó vô được. Thì tui phải rướn lên chứ sao bây chừ. Này thì rướn lên, này thì rướn lên. Anh du kích ra roi, gãy cả cái roi trâu mục, miệng hổn hển: ông đánh mày vì tội mày rướn lên hiểu chửa?

  56. Kiều Giang

    Giá Bọ cho 3 nàng trả thù Phi Công Mỹ làm sao đó mà thằng ấy gầy còm dần vì đuối sức… Một ngày kia nó chắp tay lạy như tế sao, xin được sớm vào nhà tù Hỏa Lò…

  57. em xinh

    Cám ơn BL, hé hé, bi giờ em mới biết bác Mèo là con trai anh cu Miễn, chắc hồi í còn trẻ, đương xuân nên chưa …hen

      1. em xinh

        Còm xong mới áy náy thật, định xin lỗi nhưng bận ho, may mà bụng dạ bác Mèo tàu hỏa đi lọt nên bác í không giận, hú hồn…nhưng em cứ xin lỗi bác mèo nhá,
        Cảm ơn bác Đạt đã nhắc nhở, bác vẫn mạnh hỉ, mong gặp bác trong 1 ngày gần đây

    1. Mèo Hen

      Đang ngủ say mơ thấy hắt hơi, tỉnh dậy thì hắt hơi thật, té ra có hai em chân dài nhắc đến mình, khe khe
      Gặp TranDat đang soi gương mình ghé qua tí thấy cả hai anh em xoan không chịu được! Sướng củ tỉ

  58. tata

    Có chuyện như thé này, cũng ở gần cái xóm gái hoang này thôi, nhưng mà thời kỳ chống Pháp cơ có vợ chông nhà nọ, chồng theo du kích chống Tay, vợ ở nhà tham gia đấu tranh chính trị ở vùng địch tạm chiếm, bữa nọ anh chồng vì nhớ vợ quá mới vượt rào về thăm vợ cốt “làm một tý” cho bõ nhớ nhung, đang hồi cao trào thì bọn Pháp càn tới, chạy không kịp, anh chồng bèn trèo lên mái nhà trốn trên đó chờ tây càn xong thì xuống, nào ngờ thằng tây chỉ huy nó xông vào đúng lúc chị vợ chưa kịp chỉnh đốn trang phục nên tiện thể nó hiếp luôn, nằm trên mái nhà anh chồng nhìn thấy từ đầu đến cuối nhưng không dám xuống cứu vợ mà chỉ biết nằm im xem sự thể nó ra làm sao thôi, và cuối cùng sự việc cũng kết thúc, thằng Tây bỏ về, anh chồng tụt từ trên mái nhà xuống và quát vợ :” Sao mày lại để cho nó hiếp trước mặt tao thế hả?”. Chị vợ liền nói:”Sao thấy nó hiếp tôi, tôi phận gái làm sao chống cự được nó, anh nằm trên ấy đã không cứu tôi lại còn nói chi nói lạ rứa hè?”. Anh chồng liền nói:” Đông ý là nó hiếp cô, nó là thế mạnh, không ai cứu được, nhưng có điều tôi muốn hỏi cô là tại sao lúc cao trào tôi lại thấy cô cứ ưỡn lên liên tục như rứa là răng, là răng?” Cô vợ liền nói :” Anh không hiểu chi cả, cái luc tôi ưỡn lên đâu có phải là tôi sướng mô, lúc đó là tôi ccó gắng kẹp cho nó nó vỡ tan hai hòn bi của nó đi cho bõ tức, để lần sau nó đừng có mà hiếp được ai nữa chơ.” Nghe xong anh chồng bèn chưởi :” Tổ cha mi ngu chi ngu rứa, mi không biết rằng bi nó là bi ngoại mần răng mà kẹp vỡ băng phương pháp thô sơ như rứa được, đồ ngu chi ngu lạ” nói xong cho vợ cát tát rồi tiếp tục thoát ly đi hoạt động trong đội du kích của cu Miễn. Sau này cô vợ của anh du kích nọ cũng là nhân vật thứ tư của “Xóm gái hoang” đấy bọ nờ.

    1. tata

      Nghe nói anh chồng đi một mạch cho đến tận bây giờ vẫn chưa về, không biết có phải vì chê cái bướm của vợ bị nhiễm hơi Tây, hay là sợ thân phận mình “bi nội” dễ bị kẹp vỡ cũng nên? Nỏ biết nữa.

      1. hoacaivensong

        Bác Tata dạo này cũng ngủ ít nhể ? Chắc Bác đang còn bận qui tụ các iem vào ” xóm gái hoang ” của Bọ ?

      2. hoacaivensong

        Ôi trời , sao mà trùng ý tui thế ! Đêm qua cũng định chúc bác ấy ” về chiện bi ” , nhưng ngĩ thấy ngại , hihi !

      3. cogaitinhnguyenvadieumua_apsara

        Bà con tìm Trai hoang đâu cho xa ngái Xóm trai hoang đích thị con nai vàng đây lày Bác Tata, Bác Hoa Cải, Cụ Chiếu tướng Mèo Hen là 3 chàng Trai đi ….hoang đấy, chứ sao không ngủ mà cứ canh 1 canh 2 còn thức giấc thì thà thì thầm hở giời ? (~_~)

      4. HỒ THƠM

        Chiện ” bi bọt ” đâu có “nhạy cảm ” mà hoa cải ngại chi . Bọn dân … gian còn bảo nào ” nâng bi ” , nào ” nâng như nâng trứng , hứng như hứng bi ” mà .Ặc ặc …!!!!

  59. nhatrang

    Răng thời đó dân ta ngu rứa hè.Tui còn nhớ khoảng trước năm 1970 chị tui làm đơn vô Đoàn. Họp lên họp xuống mấy đêm liền không ai đồng ý vì mẹ tui còn BUÔN BÁN nước chè xanh và thuốc lá sợi… đen.(Mẹ tui ngày đó mới hơn…60tuổi buổi trưa nấu nước chè xanh ngồi bên đường bán). Chị tui về khóc nói họ không cho con vô Đoàn vì mẹ là thành phần buôn bán,tiểu thương. Khổ thật

  60. DongkiSot

    Truyện ni đọc rồi Bọ nờ, nhưng đọc lại vẫn hay. Em có thằng bạn dân Lệ Thuỷ vô Sài Gòn không biết vì răng mà hắn chọn ở gần chợ Bàu Sen như trong truyện của Bọ rứa. Chợ Bàu Sen gần góc Nguyễn Trãi với Lê Hồng Phong Q5. Em chưa tới Lệ Thuỷ nhưng chắc có Bàu Sen Bọ hí!

  61. master

    Truyện này của BL đọc từ thời “lục tung thư viện” giờ đọc lại vẫn sướng. Hay tại cứ có chữ gái là… he he

    Nghĩ đến cái hoàn cảnh của Mụ Cà mà thương quá cơ ! Y chang như bác Tân Ct HNV bây giờ – Bị hiếp mà không giấu nổi sự sung sướng.

  62. Như Mai

    Hay, buồn và tàn nhẫn, cái tàn nhẫn trong truyện của Bọ còn pha những tình tiết hài hước, chứ còn cái tàn nhẫn của thời chiến thì chỉ có nước mắt và nước mắt.

    1. em xinh

      Nói như cô giáo thì cái tàn nhẫn của thời bình, độc lập, tự do bi giờ không có nước mắt, HỞ HỞ?

  63. em xinh

    Sáng 7-8, Phó Thủ tướng Thường trực Nguyễn Sinh Hùng, Trưởng Ban Chỉ đạo Nhà nước tái cơ cấu Tập đoàn Công nghiệp Tàu thủy VN (Vinashin), cùng đoàn công tác Chính phủ, đã trực tiếp làm việc với lãnh đạo tập đoàn. Mục đích của buổi làm việc này là động viên tinh thần CB-CNV Vinashin sau những biến động lớn vừa xảy ra tại tập đoàn và chỉ đạo các nhiệm vụ nhằm thực hiện tốt kế hoạch tái cơ cấu.

    Lãnh đạo Vinashin khẳng định nhiệm vụ cấp thiết lúc này là giải quyết chế độ lương, bảo hiểm để người lao động yên tâm công tác, tin vào kế hoạch tái cơ cấu. Bà Trịnh Thị Hậu, Tổng Giám đốc Công ty Tài chính Vinashin, cho biết đã thanh toán gần hết các khoản lương và bảo hiểm cho công nhân. Trong tuần tới, công ty sẽ chi tiếp khoảng 100 tỉ đồng hỗ trợ các đơn vị giải quyết khó khăn trước mắt.

    Theo phương án sản xuất kinh doanh mới, HĐQT Vinashin đã có những tính toán sơ bộ về lộ trình phát triển 5 năm đầu tái cơ cấu. Theo đó, tình trạng khó khăn, thua lỗ sẽ tiếp tục kéo dài từ nay đến năm 2012; dự báo đến năm 2013 – 2014, Vinashin bắt đầu có lãi và đến năm 2015, tập đoàn phấn đấu đạt doanh thu 60.000 tỉ đồng, sau đó sẽ đạt mục tiêu phát triển ổn định.

    Để đạt mục tiêu này, ông Nguyễn Hồng Trường, Chủ tịch HĐQT Vinashin, đề nghị Chính phủ tháo gỡ một số khó khăn về tài chính cho tập đoàn. Cụ thể là xem xét cấp đủ vốn điều lệ, giúp Vinashin dãn nợ đến năm 2012; các tổ chức tín dụng tạo điều kiện cho tập đoàn vay mới nhằm đủ thanh khoản hợp đồng và ổn định sản xuất kinh doanh.

    Đọc tin trên em mừng quá, thế là vinashin sắp làm ăn có lãi rồi, hé hé, các thế lực phản động bi giờ im re

    1. nhatrang

      Tui nghĩ không ra tiền mô mà Vina..xin có nhiều rứa.Răng tiền của dân mà mấy ông xếp cứ tự do lấy cho thằng ni thằng khác được hè. Nông dân nhà tui nhịn ăn mới bán xuất khẩu được mấy đồng tiền gạo giờ lại đưa cho xếp H lo cho thằng Vinaxin.

  64. VU

    Tin sốt dẻo đây, để quán triệt tinh thần ưu việt của CNXH, đồng chí bạn Kim jong-il đã xử đ/c Kim jong-hun, HLV trưởng tuyển Bắc Triều Tiên 5 năm tù khổ sai về tội đã ko dẫn dắt đội tuyển vượt qua vòng 1 WC, phụ lòng tin của Kim chủ tịch . Trong khi, cùng tội danh í, Domenech của tuyển Pháp lại tung tăng dẫn bạn gái đi nghỉ hè, quả nhiên bọn đế quốc thực dân ko có kỷ cương, kỷ luật giề cả, hỏng, hỏng hẳn. Đề nghị Liên đoàn bóng đá Vn họp khẩn rút kinh nghiệm, học tập cung cách làm việc « hạ gục nhanh, tiêu diệt gọn » của nước bạn.
    Ôi Giàng ơi, mấy h roài, giờ là thời đại nào mà loài người tiến bộ còn phải khoanh tay đứng ngó những bản án « từ trên trời rơi xuống » vậy. Nói như đài TH Pháp « du jamais vu » !

      1. ts

        Chiện xóm gái hoang của bọ chính là nguồn cảm hứng cho các chàng trai quết tâm đi học lái máy bay!

    1. cogaitinhnguyenvadieumua_apsara

      Cho em giơ tay có ý kiến tý ! Em không dất trí nập xóm trai hoang như TS lói , lếu nập xóm trai hoang như thế thì chiếu riệu lày vắng hết đàn ông kể cả Bọ Nập, em lói thật đấy vì em nghĩ đàn ông hay hội hè cùng nhau nắm, nhất nà

      Gần mực thì bia
      Gần đèn thì hút ( chích choác í)

      không thể thành nập được, trai chiếu riệu sẽ hư hết cho mà xem (~_~)

      1. Cá gỗ

        Ơ hay! Việc chi mà phải lập nữa hè. Từng nớ năm, đám cu Chành, Cu Miễu, cu Mèo…đã mở rộng xóm gái hoang thành “nước trai, gái hoang” rồi còn chi nữa mà lập!

  65. gia tao

    bài viết của bọ cho ta nhớ lại thời kỳ ;ló xã viên đựng bị/ló quản trị đựng bồ/hỏi ló xã viên chiu vô mô chui vô bồ quản trị
    hoạch; mỗi người làm việc bằng hai/để cho cán bộ mua đài mua xe/mỗi người làm viêc bằng ba/để cho cán bộ xây nhà xây nhà xây sân.

    1. em xinh

      Kinh, bác ni cứ ôn nghèo kể khổ, bi giờ có còn phong trào bắt rễ xâu chuỗi nữa đâu mờ

    2. nhatrang

      Bác nói đúng đó.Hồi nớ hay thật. Sáng do đội trường phân công công việc,trưa về chấm công bằng điểm, 10điểm là 1công. 1 công nếu được mùa khoảng 1 lạng ló tươi. Ai tích cực mỗi mùa (6 tháng) được 500 công cứ thế ra sân kho mà nhận

  66. Maydung

    Cái còm này Bọ đừng post lên. Đây là truyện Xóm gái hoang đọc lần trước, Maydung down xuống và đã sửa lỗi chính tả khi đánh máy. Bọ xem lại rồi post cái này để mọi người đọc đỡ bị cấn cá vì lỗi nhỏ, Bọ hè.

  67. vuidua

    Đọc truyện này xong nhớ nhất câu

    Ngu chi ngu lạ! Ngu chi ngu lạ!
    Ngu chi ngu lạ! Ngu chi ngu lạ!

    Con người thật bất hạnh, càng biết nhiều càng thấy mình ngu.

  68. duavuithich

    Tết năm 1967, làng làm hội diễn văn nghệ ở đình làng. anh Toả chị Mai hát song ca bài Trước ngày hội bắn. Chị Mai mặc váy, cầm cái ô xoay xoay e thẹn, bắp chân trần trắng muốt, liếc cái, hát ai tin anh nói…
    …………………………………………………………………………….
    Đài phát tin chiến thắng, mụ Cà vỗ đùi đánh bốp, nói thấy chưa, tau nói đúng chưa, chết cha Mỹ Diệm chưa!
    Bọ Lập tính nhầm rồi: Sau 1967 làm gì còn Diệm!

  69. Maydung

    Đây là một truyện ngắn hay nữa của NQL. Mặc dù đã đọc rồi, nhưng khi được tái xuất giang hồ, đọc lại vẫn thấy sướng. Hóa ra có một tầng lớp các nhân vật kiểu Cu Chành, bố con Cu Mèo cu Miễn… lẩn quất ở quê Choa, được NQL khai thác dần trong các truyện ngắn với dạng khẩu văn độc đáo.
    Đọc truyện của Bọ sướng âm ỉ. Ngồi cười khùng khục một mình, vợ phải chạy vào sợ bị trúng gió. Khi cho bà xã đường link Xóm gái hoang, đọc xong mụ cũng cười như ai chọc nách. Hai tay huơ huơ không thành tiếng. Như bị trúng gió thật! Nhìn mà hãi.
    Đã đọc sê ri truyện viết từ năm 1986 của Bọ, nay trong sê ri khẩu văn này theo thiển nghĩ cao hơn hồi 1986 một bậc.
    Xin được chúc mừng và hồi hộp chờ truyện ra sau Trọc phú, Hố xí hai ngăn, Xóm gái hoang…

  70. Hanoi

    Xóm gái hoang có thêm một bà nữa:

    4. Người thứ 4 là em Nga. Em Nga tóc ngắn, da trắng ngần, mười phần xinh đẹp. Đặc biệt hàng tuần, em Nga luôn miệng phản đối phía Trung Quốc vi phạm nghiêm trọng chủ quyền không thể tranh cãi. Việt Nam yêu cầu phía Trung Quốc chấm dứt ngay và không để tái diễn các hoạt động vi phạm chủ quyền của Việt Nam. Tuy nhiên sau mỗi khi em Nga tuyên bố thì phía phía Trung Quốc lại tiếp tục tiến hành san lấp, mở rộng lãnh thổ trên phần đất của Việt Nam. Em Nga trợn mắt hô đả đảo, lúc đầu còn hô to, sau nhỏ dần hụt hơi hơi dần, cuối cùng chỉ còn mỗi đả ả ả ả… vì sướng rồi hết chửi. Rồi bỏ ra xóm Bàu ở.

  71. Hà Nguyễn

    Cái làng Đông ở đằm mô để khi về Ba Đồn tui đưa mấy nhóc tì đi coi chơi eng Lập ôi!

  72. que ta

    khe…khe…Bọ nàm tính hay nhỉ … ke ke.. văn thì hư cấu nhưng tuổi thì … đâu được thể bọ nhể, 1953 thì mới 21 tuổi thì năm 1967 mới tuổi … DÊ thôi, nghĩa là GẦN 40 chứ HƠN 40 thế … đíu nào được … khe …khe . Túm lại : hay nhưng nghe sao buồn quá

  73. rongcon

    Em đọc lại mà vẫn thấy không chán , vẫn bật cười một mình. Bây giờ những truyện hay như vậy hơi bị hiếm . Cám ơn Bọ , mong Bọ có nhiều truyện hay nữa

    1. Hiếu

      Cô gái dạo ni rình Bọ hơi bị sát sao đấy nhá! Giựt tem bọ hơi bị nhiều hỉ! Thế nào cũng phải đề xuất lên bí thơ HC cơ cấu Cô gái ra xóm gái hoang mới được! Có thế thì mới phân phát tem đều đều cho các tồng chí khác, chớ để thế lày thì QC sắp bị nũng đoạn bới tư bản độc quyền mất thôi!

      1. Hiếu

        “Cu” Hiếu mà ở xóm gái hoang thì hơi bị cao giá đấy!

        Từ dạo nớ tới nay xóm gái hoang vẫn có bấy nhiêu mạng! Nay về QC thông báo tuyển nhân sự, vừa may phát hiện một ứng cử viên hết sức sáng giá…! Chào mừng!

    2. cogaitinhnguyenvadieumua_apsara

      Hiiiiiiiiiiiii Cu Hiếu mà ở Xóm gái hoang của Bọ thì 3 ả Tố Nga kia chỉ có ngồi đóa mà khóc ròng thôi vì núc ý Cu Hiếu sử ný lão phi công mũi nõ ngay, 3 làng kia chỉ biết tâm phục khẩu khục Cu Hiếu, không noái lên nời thoai (~_~)

    3. Hiếu

      Hớ hơ..! Dá da dá da…!
      Em không ở xóm gái hoang! (tiếc!) Dưng mà em biết QC cũng có phi công, nại nà phi công trẻ! Khi nào có thông tin phi công rơi, Cô gái nhớ ới em một tiếng nhá! Thanks!

      1. cogaitinhnguyenvadieumua_apsara

        Hở ? Cu Hiếu lói nàm tớ nhớ hồi nhỏ, nhà tớ ở vùng cao Hà Giang nên gần núi đá tai mèo, rừng núi nhiều nắm, tớ nại cực kỳ sợ ma, từ nhà tớ nhìn sang bên kia núi tớ thấy dù của bọn phỉ ấy ( dạo trước phỉ, phản động nhiều nắm ), cứ mỗi nần nhìn sang đó nà tớ nại sợ, chứng tỏ tớ sợ phi công hơn Cu Hiếu , bi chừ tớ nớn nắm rồi lên tớ cũng ít sợ phi công, khi lào tớ gặp tớ sẽ a nô cho Cu Hiếu nhá ! Da dá…dá…da (~_~)

Đã đóng bình luận.